Yêu Vợ (Song Tính, 1V1) – Cô Đô Phốc Phốc – Chương 5: Bầu trời đầy sao – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Yêu Vợ (Song Tính, 1V1) – Cô Đô Phốc Phốc - Chương 5: Bầu trời đầy sao

Vào hôm đi biển, Giang Dịch dẫn Cố Hoan đi trước mặt các bạn học rồi không quay lại. Khi trở về trường, mấy người bạn thân của Cố Hoan luôn trêu chọc: \”Tổng tài tập đoàn Mộ Tư sức lực dồi dào thật, dẫn vợ sinh viên đi cả đêm không về.\” Những lời đùa khiến Cố Hoan đỏ mặt, không biết phản bác thế nào.

Cậu luôn nhớ lại cảnh tượng hôm đó trên biển, khi hai người điên cuồng chiếm lấy nhau. Lúc vài thành viên đội đặc nhiệm của Giang Dịch xuất hiện, lồn Cố Hoan vẫn đang kẹp chặt gậy thịt của Giang Dịch. May mà cậu mặc quần váy nên che được chỗ cần che, nếu không thật sự chẳng còn mặt mũi gặp ai.

Vài ngày sau là tiệc sinh nhật của ba Giang. Sau tuần du lịch, Cố Hoan bận rộn với đồ án tốt nghiệp ở trường. Giang Dịch muốn đến trường đón cậu, nhưng Cố Hoan nhất quyết không chịu. Cậu lo nếu Giang Dịch thực sự đến đón bạn bè lại trêu chọc, nên lấy cớ đi cùng các bạn. Giang Dịch đành chiều theo.

Không ngờ, khi cậu và các bạn đến hội trường tiệc, cách cửa hơn mười mét, cậu chứng kiến một màn drama.

\”Giang Dịch, sao anh tránh mặt em?\” Bùi Ôn Phi lại chặn đường Giang Dịch. Trước khi Cố Hoan và Giang Dịch kết hôn, hầu như ai cũng nghĩ Bùi gia sẽ liên hôn với Giang gia. Nhưng cuối cùng, cha mẹ Giang lại chọn Cố gia kín tiếng khiến mọi người ngã ngửa.

Bùi Ôn Phi trông lo lắng và lúng túng. Thực ra không chỉ Cố Hoan hiếm gặp Giang Dịch, ngoài vài nhân viên và đội đặc nhiệm, hôm nay nhiều người cũng lần đầu thấy hắn sau kết hôn.

Giang Dịch cau mày, điếu thuốc trong tay vì sự bực bội của hắn mà biến dạng. Hắn gỡ tay Bùi Ôn Phi ra, nói: \”Ôn Phi, tôi đã kết hôn rồi.\”

\”Em có thể đợi anh,\” Trong mắt cô nàng tràn ngập bướng bỉnh. \”Giang Dịch, anh không thích cậu ấy, hai người chỉ là hôn sự sắp đặt!\”

\”Rồi sao?\” Giang Dịch bẻ gãy điếu thuốc, nhét vào túi.

Bùi Ôn Phi lúng túng: \”Rồi… rồi hai người sẽ ly hôn, sẽ không lâu dài, chúng ta vẫn còn cơ hội…\”

Dưới bóng cây cách đó mười mét, bạn thân của Cố Hoan, Từ Khinh và Trình Thu Hải, trợn mắt nhìn cảnh tượng này, hai bọn họ tức giận kéo Cố Hoan muốn cậu lấy vị trí chính cung để đuổi đám ong bướm. Giữa ban ngày ban mặt mà ve vãn chồng người ta, chấp nhận được sao?

Cố Hoan liều mạng giãy ra: \”Thôi, thôi, hai cậu tha cho tớ đi.\”

Trình Thu Hải tức tối: \”Cậu sợ gì? Nếu cậu không quản, bên cạnh Giang Dịch sẽ có vô số Bùi Ôn Phi, cậu cũng chịu được sao?\”

\”Tớ về sẽ dạy dỗ anh Giang thật tốt, nhưng giờ hai cậu để tớ trốn đi có được không? Trường hợp xấu hổ thế này cứ để Giang Dịch tự xử, có đánh chết tớ cũng không qua đâu!!\”

Trong lúc giằng co, lực kéo của hai người nới lỏng, Cố Hoan mừng thầm định chạy, ai ngờ bị ai đó mạnh mẽ túm cổ áo lôi lại: \”Cố Hoan, em muốn ai xấu hổ một mình?\”

Từ Khinh che miệng hét: \”Trời ơi, Tiểu Cố trong tay anh Giang dễ thương muốn chết…\” Trình Thu Hải vội bịt miệng cậu ta, xấu hổ kéo người đi.

Cố Hoan: \”…\” Cậu đứng im hai giây lén nhìn Giang Dịch, nói: \”Anh, em chỉ tin anh sẽ xử lý tốt thôi.\”

Giang Dịch nhìn bộ dạng làm chuyện lén lút của cậu, cúi đầu cắn nhẹ môi cậu, rồi kéo người vợ đang đỏ mặt đi về phía cửa hội trường. Đi đến gần Bùi Ôn Phi, Giang Dịch nghiêm túc nói: \”Ôn Phi, cô xứng đáng được ai đó trân trọng, người đó có lẽ đang tìm cô. Giới thiệu với cô, đây là người tôi yêu, Cố Hoan.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.