Yêu Em Tới Cùng Trời Cuối Đất -Perthchimon- (Abo) – Chương 5 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Yêu Em Tới Cùng Trời Cuối Đất -Perthchimon- (Abo) - Chương 5

Anh nhìn bó hoa trên tay Perth, thật ra cảm giác mỗi ngày được tặng hoa không tồi. Đâu đó phía sau lưng còn có người dõi theo, nhưng anh chưa kịp thích ứng chuyện mình sẽ được đối xử như Omega và cả việc bị Alpha này đánh dấu nữa. Hắn như cành liễu nhẹ nhàng quét qua khiến mặt hồ yên ả lăn tăn gợn sóng trong lòng anh.
Perth cũng biết việc khiến một người yêu mình không phải chuyện một sớm một chiều là có thể làm được. Nhưng ít ra hắn cũng có cơ hội để theo đuổi anh, coi như không hối hận. Khi yêu một người mà không được người ta đáp lại đau khổ tới nhường nào. Khi yêu một người mà không thể cho người ta biết mình yêu người ta còn đau hơn gấp vạn lần. May mắn cho hắn khi đã thực hiện được nửa vế sau. Vào giây phút đối diện với Chimon, Perth thật sự hiểu tất cả tình cảm của hắn xuất phát từ sâu trong đáy lòng. Biết đâu sau một tháng sẽ có cái kết đẹp thì sao?

Nhưng Chimon lại nghĩ người ta đang chơi đùa trên sự lo lắng và khốn khổ của mình, nên xù lông chĩa những gai nhọn ra bên ngoài là điều hiển nhiên. Im lặng một hồi lâu anh trả lời.

\”Được, một tháng thì một tháng, cậu… cậu tên là gì?

Lúc hỏi câu này anh cũng ngại lắm vì đã làm tới bước đấy rồi, người ta cũng thuê phòng ở nhà anh tận hai tháng nhưng Chimon vẫn chưa hề biết gì về người này. Đến cả tên Chimon cũng quên mất, vì lẽ đó mà anh ngại đỏ ửng hai tai.

\”Perth Tanapon Sukhumpantanasan.\”

Tới cả tên hắn mà anh cũng không nhớ, hắn sẽ quyết tâm, cố gắng để trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời anh.
Khi được đỡ đứng ngay thẳng, anh đá ánh mắt hướng về hắn kéo cong khóe môi.

\”Chẳng phải đang theo đuổi sao? Thế thì đưa hoa đây\”

Có trời mới biết vì câu nói này mà hắn vui như muốn nhảy cẫng lên, liền đưa hoa ra phía trước.

\”Tặng anh\”
……………
Một tiếng chuông cửa vang lên, theo sau đó là tiếng gọi tên anh, có vẻ là một người phụ nữ. Hai người ngưng ngay động tác đều đưa mắt nhìn về hướng cửa. Anh hốt hoảng lên tiếng.

\”Cậu mau trốn đi.\”

\”Tại sao?\”

\”Mẹ tôi đến.\”

\”Nhưng tại sao phải trốn?\”

Chẳng còn nhiều thời gian đôi co, anh nắm tay kéo hắn vào phòng mình, mở tủ quần áo và đẩy hắn vào. Hai chữ không hiểu vẫn hiện hữu rõ rành rành trên mặt người kia Chimon mới buông lời giải thích.

\”Mẹ tôi không hề biết tôi cho thuê phòng ở nhà mình.\”

Nói xong câu anh đóng cửa lại, bỏ mặc hắn thu mình ngồi co ro trong tủ quần áo nhìn đúng tội mà thôi cũng kệ. Điều chỉnh lại sắc mặt, vò rối tóc như vừa mới ngủ dậy sau đó mới đi ra ngoài mở cổng. Ba mẹ Ruangwiwat chỉ có một đứa con trai duy nhất nên từ nhỏ đã cưng chiều hết mực. Ví dụ như năm Chimon 9 tuổi muốn có một chiếc xe đạp chỉ bởi nó đẹp trong khi anh không hề biết đi bà liền mua ngay, khi anh tròn 18 muốn theo đuổi con đường học ngân hàng gia đình chỉ mỉm cười ủng hộ. Đến lúc ra sống tự lập thì cách tuần mẹ lại đến mang thêm vài món ăn mình nấu bỏ vào tủ lạnh. Vì công việc anh rất bận rộn ít có thời gian lo cho bản thân. Nhìn người phụ nữ đã 52 tuổi luôn tay xếp những hộp thức ăn ngay ngắn, trong lồng ngực anh cuộn trào một chút xót xa. Bước lại nắm lấy tay bà lên tiếng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.