Sau một ngày lang thang khắp nơi đến nửa đêm Chimon mới chịu mò về nhà. Nhẹ nhàng mở cửa chỉ sợ một tiếng động nhỏ cũng đủ là ba mẹ thức giấc. Anh đi thẳng xuống bếp bật đèn hi vọng tìm được ít cơm thừa lót bụng.
Đúng là cơm thừa thì có rồi đó, nhưng chẳng còn lại món gì ăn kèm. Nhìn Chimon sao giống trẻ con thế này, lúc bé anh cũng hay đi chơi về trễ và mỗi lần như vậy đều bị phạt bỏ đói cả tối.
Anh mở tủ rót ít sữa tươi và uống hết một phần nhưng chẳng thấm vào đâu. Đành đi đến quyết định trổ tài nấu nướng \”xịn xò\”. Đặt cái chảo tay cầm lên bếp, mở lửa lớn hết cở và bắt đầu rán trứng.
Uhm! Trông ngon đấy
Bởi không ngon cũng vào miệng, chỉ là tự động viên mình thôi. Đặt đĩa sứ hoa văn cạnh bên, để mạnh quả trứng đã rán ra đó. Hình như trên đời không ai là hoàn hảo cả, anh hiện tại vụng về đến độ để cả trứng lẫn đĩa rơi xuống sàn vỡ nát.
Một tay vẫn cầm cán chảo, tay kia cầm chiếc muôi gỗ cứ thế đứng hình mất vài giây. Việc bếp núc quá khó, chắc mẹ Chimon cần phải suy nghĩ lại về việc thuê anh làm nhân viên à nhen.
Bởi tiếng vỡ quá lớn, người già thường nhạy cảm trong từng giấc ngủ. Nên cả ba mẹ Chimon đều giật mình mở cửa phòng lần theo ánh đèn xuống bếp xem thử. Trước mắt chỉ thấy một con mèo nhỏ đang nhăn nhó khuôn mặt, tay nhặt từng mãnh sành dưới sàn.
\”Con làm gì giờ này vậy?\”
Mèo nhỏ ngẩng mặt lên, cười giả lả đáp lại.
\”Con xin lỗi … vì làm ồn ba mẹ rồi.\”
Mẹ Chimon nhìn về phía chiếc cốc trên bàn còn dính lại một ít sữa, cả bát cơm trắng cạnh bên liền hiểu ngay.
\”Để đó mẹ làm cho.\”
Cứu tinh đến rồi, anh quẳng mấy mảnh sành vào sọt rác. Nhanh chóng nhường vị trí lại cho bà, còn mình ngồi vào bàn sung sướng chờ đợi. Ba Chimon chỉ biết lắc đầu thay vì trở vào phòng thì ngồi xuống đối diện anh. Đúng lúc có cả hai người, Chimon đảo mắt vài vòng rồi lên tiếng.
\”Ba! Mẹ! Con có chuyện muốn nói.\”
\”Chuyện gì?\”
\”Con định xin từ chức.\”
Tuy mẹ xoay lưng về phía hai người nhưng anh biết bà đang cười
\”Cái này hồi trưa con nói rồi.\”
\”Ba mẹ không hỏi lý do sao?\”
\”Tất nhiên là không, con đã lớn rồi. Ba mẹ tôn trọng ý kiến của con.\”
\”Dạ! Và cả việc giả mạo Beta nữa, cũng nên dừng tại đây, con thấy mệt mỏi khi phải ngày ngày gồng mình làm một Beta trước mặt nhiều người.\”
Câu này có nghĩa gì, nhất thời họ không hiểu đồng thanh hỏi lại.
\”Con nói vậy là sao?\”
\”Con là Omega.\”
\”Nó đang nói cái gì vậy bà?\” – \”Tôi cũng không hiểu\” bà vừa trả lời vừa đặt dĩa cá đã rán xong ra bàn. Mỉm cười nhìn anh nói tiếp \”trong tủ chỉ còn lại cái này thôi, con trai cưng ăn đỡ nhe\”
\”Con bị đánh dấu mất rồi.\”
Cả hai người bị anh kéo từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, bốn mắt trợn tròn nhìn nhau. Ba bèn lấy tay sờ trán anh.


