Yêu Em Tới Cùng Trời Cuối Đất -Perthchimon- (Abo) – Chương 15 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Yêu Em Tới Cùng Trời Cuối Đất -Perthchimon- (Abo) - Chương 15

Nụ cười ôn nhu thoáng xuất hiện trên khuôn mặt Perth, rồi cũng thu lại nhanh chóng. Quỳ một chân bên cạnh mép giường, nựng đôi gò má đang làm nũng của người kia hắn nói.

\”Vậy để em nấu cho anh ăn.\”

Chimon vội gật đầu, tung chăn sang một bên. Thả đôi chân xuống sàn lần tìm đôi dép bông và mang vào. Đứng dậy lẹp xẹp đi trước, được đôi bước còn ngoảnh mặt lại vẫy tay hắn nói.

\”Ra đây này, tủ lạnh có rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều.\”

\”Rất nhiều thứ gì?\”

\”Đồ ăn đó, đa phần đã qua sơ chế hoặc nấu hết rồi chỉ cần hâm nóng thì có thể ăn được. Là mẹ anh đã làm nó.\”

Perth gật đầu theo sau và đóng cửa phòng một cách cẩn thận. Bước ra đã thấy Chimon ngồi vào bàn ăn tay chống cằm mắt nhìn hướng bếp, giống như đang chờ đầu bếp trổ tài nấu nướng. Hắn khẽ cười, nhanh nhẹn xắn cao tay áo, bắt đầu mở tủ lạnh lựa nguyên liệu phù hợp.
Đảo mắt nhìn bên trong tủ một lượt. Như anh nói, tất cả đã được sơ chế và chế biến trước rồi. Cũng may là vậy, nếu để ngài Perth trổ tài liệu bữa cơm này sẽ đi về đâu còn chưa biết.

Tiếng \”cạch\” nhỏ vang lên, ánh lửa xanh ngọn đỏ xuất hiện đun nóng ít thịt trong xoong nhỏ. Trong trường hợp này câu nói \”vậy để em nấu cho anh ăn\” hình như sai sai. Phải đổi lại \”vậy để em hâm nóng cho anh ăn\” thì đúng hơn. Perth thoáng chốc nhìn lên, chợt nhận ra trong ánh mắt Chimon rất lạ. Nhưng nhanh chóng chớp mi chỉnh lại rồi mỉm cười với hắn.

Chiếc điện thoại bất ngờ nhận được dòng tin nhắn từ số lạ hắn giật mình cũng không nghĩ nhiều, có điều gì thôi thúc nhanh tắt lửa và gọi lại. Đầu dây bên kia một giọng nói trong trẻo cất lên.

\”Perth, anh còn nhớ em chứ?\”

Perth đưa điện thoại ra phía trước xác nhận rõ ràng là một số lạ bèn trả lời.

\”Tôi không biết cậu là ai hết, nên chẳng có gì để nhớ.\”

\”Giận rồi đó nhe, cho anh thời gian từ nay cho đến thứ tư tuần sau đó.\”

Giọng nói này khá quen, hắn chắc chắn mình đã nghe rất nhiều lần nhưng bất ngờ hỏi đến nhất thời não không linh hoạt.

\”Tôi rất ghét úp mở, có gì nói luôn đi.\”

\”Anh đừng hấp tấp, thứ tư là thứ tư mà.\”

Nói vừa xong câu, cuộc thoại cũng ngắt ngay sau đó. Hắn để điện thoại cạnh bên và chẳng mấy quan tâm. Tay bưng món đã hâm nóng ra bàn, đặt trước mặt Chimon còn mình kéo ghế ngồi đối diện.

\”Anh ăn đi.\”

\”Cảm ơn em.\”

Anh bắt đầu ăn. Không gian cứ thế trở nên im lặng, đột nhiên hắn hỏi.

\”Anh không hề say tin tức tố, đúng chứ?\”

Tay cầm thìa sựng lại vài giây, anh không trả lời vẫn tiếp tục đưa thức ăn vào miệng nhai rất từ tốn. Đợi đến khi xong bữa, Chimon xếp chén đĩa ngay ngắn mới ngẩng lên nhìn hắn, vẫn khuôn mặt ngây thơ đó, đáp.

\”Không đúng!\”

\”Chỉ là … mà để đó em rửa cho.\”

Hắn bưng chén đĩa bẩn đi về phía bồn rửa thì anh nghiêm mặt nhìn theo nói tiếp.

\”Đúng, anh đã hết say tin tức tố từ lúc về đến nhà rồi. Biểu cảm nãy giờ rất tiếc chỉ là giả tạo, nhưng những lời anh nói đều là thật. Anh…thích…à không là yêu em mới đúng. Cảm giác đó vô cùng đặc biệt, đôi lúc tựa như mỏng manh. Lắm khi lại mãnh liệt khiến trái tim anh đau lắm, nếu không nhân cơ hội này anh sợ mình chẳng dám thừa nhận.\”

Đôi chân đứng yên, Perth tự trách mình quá thẳng thắn. Chimon vì ngại mới mượn say để nói rõ tâm ý. Đáng lý cho dù hắn nhận ra cũng nên im lặng mới đúng. Còn đằng này hỏi ngay bây giờ mới chịu.
Nhưng thời gian tự trách không quá dài, chỉ qua vài giây hắn đặt chén dĩa vào góc bồn. Xoay lưng luồn tay ra sau gáy, dứt khoát vừa nâng vừa kéo mặt anh về phía mình. Mút nhẹ lên cánh môi mềm, dần nhận được phản ứng từ người kia. Một vị ngọt không tên từ đâu xuất hiện khuấy đảo đầu lưỡi hắn.
Đến khi rời môi, một sợ chỉ bạc xuất hiện lấp lánh trong ánh đèn. Hắn dùng ngón cái miết nhẹ bờ môi mà mình say đắm, nhìn chăm chăm vào nó cười dịu dàng.

\”Cảm ơn anh vì đã chấp nhận Perth Tanapon Sukhumpantanasan này, em không hứa sẽ yêu anh suốt đời. Nhưng em dám hứa sẽ yêu anh rất nhiều, yêu anh không cần lý do.\”

\”….\”

\”Em sẽ biến anh thành người hạnh phúc nhất luôn.\”

\”Sến quá à.\”

\”Làm phu nhân nhà Sukhumpantanasan, anh chịu không?\”

\”Nhưng anh thích làm vợ em thôi được không?\”

Ánh mắt của cả hai đều tràn ngập hạnh phúc. Đêm nay thật tuyệt vời.
——————
Chớp mắt cũng đã qua gần một tuần, kể từ ngày Chimon ngụy trang dấn thân vào nơi lừa người. Nhớ lại tối đó, sau một đêm ân ân ái ái với Perth vẫn mang vẻ mặt phấn chấn đến phòng dịch vụ thì mới biết, toàn bộ dữ liệu thu thập được đều bị hai người mình hi vọng nhất xóa hết. Khí tức bốc ngút trời, ai mà chẳng rõ vì theo đuổi bản tin đó anh đã dày mặt và mạo hiểm ra sao.

Nên gần năm ngày kế tiếp Chimon chẳng thèm bước vào cửa phòng làm việc của Yak lấy một lần. Đến mức anh ta bắt chuyện cũng bỏ bơ. Thảm nhất vẫn là cậu thực tập sinh, ngày ngày được giao công việc không thấy ánh mặt trời, Santa chỉ biết khóc ròng một dòng sông nhưng chẳng thể nói lý do. Vì lời hứa phải giữ bí mật nên nào dám than vãn.

Tính tình Chimon đâu phải người hay giận dỗi. Anh rất khó chịu khi tự ý quyết định mà không hỏi ý mình. Nhưng chuyện qua rồi, công việc ở ngân hàng rất nhiều, không có thời gian cứ mải soi mói một vụ đã hỏng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.