Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vài Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên – Chương 60 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vài Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên - Chương 60

Liễu Khuê Dao lần thứ hai bắt lấy cổ tay thiếu niên, lần này hắn không cho thiếu niên cơ hội giãy thoát, dùng sức bóp cổ tay trắng như tuyết thành xanh bầm, \”Chỉ cần dùng ngoại bào che thân thể, người khác sẽ không phát hiện.”

Hắn dừng một chút, giọng điệu ái muội mập mờ, \”Sẽ không phát hiện Kính Tửu dâm đãng như vậy, đến nỗi trần truồng đi dạo hội hoa đăng trên đường.”

Mới không phải…

Rõ ràng là Liễu Khuê Dao ép y mặc.

\”Được rồi, bây giờ sắp đến giờ Tuất, hội hoa đăng đã bắt đầu rồi. Con nghe xem, bên ngoài đã có thanh âm câu đố rồi kìa.”

Liễu Khuê Dao cười túm lấy thiếu niên cùng hắn đi ra ngoài phòng, \”Cảnh đẹp như thế, Kính Tửu nên cùng thúc thúc thưởng thức thật tốt mới đúng.”

Diệp Kính Tửu nhíu mày, im lặng mặc kệ cho người đàn ông lôi kéo ra khỏi phòng.

Nếu còn phản kháng lời nói của Liễu Khuê Dao, nói không chừng đối phương sẽ làm ra chuyện gì đó càng quá đáng hơn.

Y không muốn bị ép phải trải qua loại chuyện đó một lần nào nữa.

Chỉ cần nghĩ đến, sẽ cảm thấy tử ©υиɠ đau dữ dội.

Chỗ ở lần này của Liễu Khuê Dao rất gần sông nội thành.

Hội hoa đăng nơi này rực rỡ chói mắt nhất, sắc trời tối dần, mặt ngoài sông nội thành sáng lên, nhiều tạo hình hoa đăng khác nhau. Bọn họ làm cho đêm tối trở nên rực rỡ sắc màu, theo dòng sông chảy, càng ngày càng bay xa.

Mười dặm đường dài, tiếng người huyên náo, đèn đuốc huy hoàng.

Diệp Kính Tửu quấn chặt y bào, trong tay nắm chặt đèn lồng thỏ Liễu Khuê Dao mua cho y. Đèn lồng này là tu sĩ làm, tất nhiên cũng có chỗ độc đáo. Trên đó vẽ tranh thủy mặc thỏ đầy màu sắc, trong miệng một con thỏ nhỏ lông trắng như tuyết đang ngậm một cây bầu đỏ cam, nhảy lên giấy đèn lồng.

Thật đẹp.

Liễu Khuê Dao cúi đầu, nhìn thấy thiếu niên đang nhìn chằm chằm đèn lồng thỏ mình tặng y đến xuất thần. Ánh nến chiếu rọi trên khuôn mặt trắng như tuyết của thiếu niên, chiếu lên mí mắt dưới của thiếu niên một bóng đen nhàn nhạt, làm nổi bật ngũ quan lập thể sắc nét của thiếu niên.

Cũng giống như con thỏ nhỏ mà hắn tặng y, rất đáng yêu.

Quả nhiên vẫn là người bạn nhỏ.

Tâm trạng hắn vui vẻ, ngón tay câu lòng bàn tay thiếu niên, thấp giọng nói: \”Thích không?”

“…… Không thích.”

Diệp Kính Tửu mím môi, một cơn gió nhẹ thổi tới, y cuống quít đè chặt góc áo, sợ mình lộ sạch. Sắc mặt y không tốt, đưa đèn lồng trong tay cho Liễu Khuê Dao, buồn bực nói: \”Trả lại cho thúc.”

\”Ừm, lòng Tiểu Tửu thật nhỏ, lại giận thúc thúc.”

Liễu Khuê Dao không nhận đèn lồng, ngược lại kéo Diệp Kính Tửu chen vào bên cạnh sông.

Nơi này có tu sĩ bán hoa đăng, Liễu Khuê Dao ôm Diệp Kính Tửu vào trong ngực mình, vuốt ve lòng bàn tay mềm mại của thiếu niên, hỏi y: \”Muốn hoa đăng nào? Thúc thúc mua cho con nhé? Hửm?”

Đang có 1 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.

Kinh Huyen
  

S cứ có cảm giác các chương truyện bị cắt mất 1 phần v