Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vài Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên – Chương 15 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vài Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên - Chương 15

Diệp Kính Tửu ngây người tại chỗ, y nhìn thấy đại sư huynh đang ở trần, thân thể trắng nõn như ngọc, cơ bắp cực kỳ rõ ràng. Cậu thanh niên có cơ ngực nở nang, bắp tay nhô lên cuồn cuộn, cơ bụng săn chắc vẫn còn lấp loáng ánh nước, lúc phản chiếu ở dưới ánh đèn, dáng vẻ của Yến Lăng Khanh lại khiến cho người khác không thể kìm lòng nổi, miệng lưỡi trở nên khô khốc. Lúc này, mỹ nhân tuyệt thế đang nghiêng đầu lau chùi mái tóc ướt đẫm, hắn đang mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào Diệp Kính Tửu bằng vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc.

“… Kính Tửu?”

“Đại, đại sư huynh… Xin, xin lỗi, lúc nãy đệ không biết huynh đang tắm. Thật đó…”

Diệp Kính Tửu kịp phản ứng lại, y vội vàng đỏ mặt giải giải thích. Diệp Kính Tửu liều mạng xua tay, định chứng minh sự vô tình của mình, nhưng sau khi y nhìn thấy ngọc thể của mỹ nhân, y lại không thể nhìn sang chỗ khác, y cứ nhìn chằm chằm vào đại mỹ nhân, ngắm nhìn cho đến khi chóp mũi của y bỗng nhiên trở nên ngứa ngáy, chất lỏng ấm áp cũng theo đó mà chảy ra.

Diệp Kính Tửu sững sờ đưa tay sờ thử, y lập tức : cúi đầu xuống, máu mũi chậm rãi chảy dài, sau đó y lập tức đỏ mặt, xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên, y chỉ lớn tiếng nói, “Đại sư huynh, đệ, đệ thật sự không cố ý …”

Yến Lăng Khanh: “…”

Bởi vì bị tiểu sư đệ nhìn thấy cơ thể, cho nên Yến Lăng Khanh cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại hắn chỉ cảm thấy hơi lúng túng. Yến Lăng Khanh mất tự nhiên ho khan một tiếng, không để ý đến mái tóc dài ướt sũng, vội vàng phủ thêm đồ lót, lấy khăn tay lau khô vết máu trên mũi của tiểu sư đệ.

Đợi đến khi lau sạch những ngón tay trắng nõn của tiểu sư đệ, Yến Lăng Khanh mới cất khăn tay, hỏi ý định của cậu thiếu niên, “Kính Tửu đến tìm huynh vào đêm khuya, là có chuyện gì?”

Mãi cho đến khi được nhắc nhở về chính sự, Diệp Kính Tửu mới tỉnh táo lại. Diệp Kính Tửu ngẩng đầu lên, đôi mắt hạnh tròn xoe phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của cậu thiếu niên, y lắp bắp nói: “Sư huynh, đệ, đệ không Muốή tu luyện với sư tôn.”

Yến Lăng Khanh không ngờ tiểu sư đệ vẫn còn xoắn xuýt về chuyện này, hắn cảm thấy hơi bất lực, “Rốt cuộc là vì sao? Không phải Kính Tửu đã nói rằng đệ muốn học tập công pháp cùng sư tôn hay sao?”

“Đệ … đệ… đệ cho rằng sư tôn sẽ cho đệ một quyền bí pháp, để đệ tự tu luyện. Huống, huống chi …”

Huống chi cơ thể của Diệp Kính Tửu có bệnh, nếu Diệp Kính Tửu là một nam nhân thuần túy, thì y cũng sẽ không cần lo lắng về việc xảy ra chuyện tệ hại như phát tình trong lúc trưởng thành.

Nhưng làm sao y có thể nói ra chuyện này cho đại sư huynh biết?

Sau khi nghĩ đến cái cớ mà mình tạm thời nghĩ ra, hơn nữa, trong lúc Diệp Kính Tửu nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của đại sư huynh, y lập tức nuốt nước miếng, sắc mặt thay đổi nhiều lần, cuối cùng y cũng bắt đầu hạ quyết tâm.

“Huống chi … ?”

\”Huống chỉ đệ rất thích đại sư huynh! Đệ không muốn rời xa đại sư huynh! Đệ chỉ muốn tu luyện với đại sư huynh!\” Diệp Kính Tửu lới tiếng nói.

Đang có 1 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.

Kinh Huyen
  

S cứ có cảm giác các chương truyện bị cắt mất 1 phần v