Xuyên Thành Kiếm Lão Bà Của Kiếm Si – Chương 36 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Xuyên Thành Kiếm Lão Bà Của Kiếm Si - Chương 36

Edit: Min

Có ngoại lực giúp sức, Trương Giản Lan cố gắng đè nén cảm xúc trong lòng. May mắn thay, Ái Kiếm dường như không nhận ra điều gì bất thường, vẫn vui vẻ nhấm nháp khối sắt.

Kỳ Dụ nhìn sang, cất tiếng hỏi: \”Ta chưa từng nghe ngươi nói chuyện. Đại ca, có phải ngươi mắc bệnh gì về giọng nói không?\” Giọng điệu của y khá uyển chuyển.

Trương Giản Lan khẽ gật đầu.

Kỳ Dụ bỗng chốc mất hứng, miếng sắt nhai cũng chẳng còn ngon: \”Vậy thì…..\”

Người này giống như Phong Thanh Tiêu, đều là người tàn tật: một người mù, một người câm. Thật đáng thương.

Kỳ Dụ gãi đầu, nói: \”Ta tên là Kỳ Dụ, hắn là Phong Thanh Tiêu. Vậy ngươi tên gì?\”

Kỳ Dụ……

Đây là Ái Kiếm tự đặt tên cho mình sao? Chẳng lẽ y không thích cái tên Ngọc Hành? Nhưng đổi tên cũng tốt, hắn cũng không mấy ưa cái tên mà Liễu Tri Khanh đặt cho.

Dưới chiếc mặt nạ, ánh mắt đen của Trương Giản Lan khẽ động. Hắn chủ động cầm lấy tay Kỳ Dụ, viết hai chữ vào lòng bàn tay: \”Tùy ý.\” Ý là muốn Kỳ Dụ gọi thế nào cũng được.

Nhưng Kỳ Dụ lại hiểu sai: \”Thời này mà còn có người tên như vậy sao? Tùy ý?\” Dẫu vậy, tên thời xưa thường có ý nghĩa sâu xa, nên y cũng chấp nhận được.

Trương Giản Lan ngừng lại một chút, rồi viết thêm một chữ: \”Đúng vậy.\”

Kỳ Dụ lịch sự chào: \”Tùy đại ca, chào huynh!\” Sau đó quay sang nói với Phong Thanh Tiêu, \”Phong đại ca, đây là Tùy đại ca. Mau chào hỏi đi.\” Miễn cho hắn đuổi chúng ta xuống thuyền bây giờ.

Phong Thanh Tiêu nhăn mặt đáp: \”Hắn hẳn không muốn chào hỏi tại hạ đâu.\”

Thật đúng là như vậy.

Ánh mắt Trương Giản Lan nhìn Kỳ Dụ thì ôn hòa, nhưng khi chuyển sang Phong Thanh Tiêu thì chẳng khác nào muốn giết người. Sự thù địch rõ ràng đến mức đáng sợ. Lúc này, nếu hắn nói thêm vài câu, thì con đường bình an trở về nhà có khi biến thành hành trình xuống hoàng tuyền.

*

Kỳ Dụ rất vui vẻ.

Vị Tùy đại ca này chính là thuyền trưởng. Hơn nữa, hắn còn rất tốt bụng, không hề chấp nhặt chuyện bọn họ nhập cư trái phép, lại còn hứa sẽ đưa cả hai an toàn đến lục địa.

Nhờ phúc của Tùy đại ca, Kỳ Dụ và Phong Thanh Tiêu cuối cùng cũng không cần phải lẩn trốn trong kho chứa chật chội và tối tăm nữa. Họ có thể thoải mái ngồi trên boong tàu rộng rãi, hứng gió biển mát lành, vừa thưởng ngoạn cảnh sắc biển trời tuyệt đẹp trên suốt hành trình.

Cứ thế, Kỳ Dụ ở lại trên thuyền được hai ngày.

Chỉ còn một ngày nữa là họ sẽ đến lục địa.

Điểm đến là Ngọc Kinh Thành.

Mấy kiện hàng từ Thục Sơn lần này cũng đều được chuyển đến Ngọc Kinh Thành.

Kỳ Dụ ngồi trên mép thuyền, nhấm nháp khối muối sắt trong tay, mong ngóng con thuyền mau chóng cập bến. Bên cạnh y, Tùy đại ca im lặng ngồi cùng, còn Phong Thanh Tiêu thì ngồi đả toạ ở đầu thuyền.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.