Xuyên Thành Bé Trúc Mã Mít Ướt Của Nam Chính – Chương 4. Chơi cùng nhau – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Xuyên Thành Bé Trúc Mã Mít Ướt Của Nam Chính - Chương 4. Chơi cùng nhau

Trên bàn bày đủ các món ăn sáng do chính tay Khương Y Linh làm, hương thơm ngào ngạt tỏa ra tứ phía khiến người ta lập tức muốn động đũa.

Mạc Sơ Quyết cầm một cái bánh bao thịt trong tay, vừa ăn vừa húp sữa đậu nành.

Dường như bất cứ món nào vào miệng bé con sẽ càng trở nên ngon miệng, mùi thơm nức mũi nhìn rất hấp dẫn.

Dụ Quy Tinh cúi đầu húp cháo, lơ đễnh liếc mắt qua nhưng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

Sau khi ăn uống no nê chính là thời gian tập thể dục. Hiện tại Mạc Sơ Quyết cao một mét mốt, chiều cao bình thường so với các bạn cùng trang lứa, thế nhưng cậu vẫn chưa hài lòng.

Sau này cậu muốn cao đến một mét chín cơ!

Nghĩ vậy, bé con xoay hông, ép chân, bắt đầu bài tập dưới ánh nắng ban mai.

Thấy bóng dáng nho nhỏ vui vẻ quơ tay quơ chân trên ban công, Dụ Quy Tinh không nhịn được cong cong môi, nhất thời không khỏi hiếu kỳ bèn hỏi Khương Y Linh: \”Dì Khương, cậu ấy đang làm gì vậy?\”

Khương Y Linh nhìn lên, cười đáp: \”Em nó muốn cao nên tập thể dục đó\”.

Làm vậy cũng cao được hả?

Trong đầu nhỏ của Dụ Quy Tinh mọc đầy dấu chấm hỏi.

Dù tư thế có hơi xấu nhưng nếu có tác dụng thật, hắn cũng muốn thử xem sao.

Tập xong cả bài thể dục, Mạc Sơ Quyết mệt đứt hơi, cậu lau mồ hôi trên trán, đang định nằm vật ra sô pha xem tivi thì bị Khương Y Linh giao nhiệm vụ.

\”Mẹ chuẩn bị đi chợ, con và Tinh Tinh ở nhà chơi, đừng chạy ra ngoài. Nếu chán quá thì mở tivi ra xem, không được chơi máy tính đâu đấy. Nhớ kỹ là không được mở cửa cho người lạ… À đúng rồi, Tinh Tinh, con nhớ canh chừng em, đừng để nó xem quá lâu, sẽ hại mắt\”.

Ở cạnh lâu ngày, cô rất an tâm về Dụ Quy Tinh. Cậu nhóc này không chỉ hiểu chuyện mà rất có kỷ luật. Ngoài ra còn nghe Trần Cửu Cửu nói nhóc không chơi điện tử, thậm chí còn không xem hoạt hình mà chỉ thích đọc sách. Quả là một viên ngọc sáng giữa đám bạn đồng trang lứa chỉ biết bày trò nghịch ngợm.

Mặc dù Mạc Sơ Quyết cũng rất ngoan nhưng có một điểm khiến Khương Y Linh vô cùng đau đầu, bé con luôn thừa dịp không có ai ở nhà để mở máy tính chơi.

Nhiều lần cô trở về đều phát hiện màn hình máy tính rất nóng, rõ ràng Mạc Sơ Quyết đã chơi rất lâu và chỉ tắt máy khi nghe tiếng cô quay lại.

Lần này có Dụ Quy Tinh ở cạnh trông chừng, nhóc con này chắc sẽ tiết chế lại chút.

Sau khi tiễn Khương Y Linh ra khỏi cửa, Mạc Sơ Quyết đứng im tại chỗ, quay đầu ngó Dụ Quy Tinh đang lạnh lùng nhìn chằm chằm mình, rồi lại nhìn phòng khách trống không, khóc không ra nước mắt.

Cứu mạng đê, cậu lại ở một mình với thằng nhóc thúi này rồi.

Cậu mím môi, đang định chạy về phòng ăn vụng bánh thì nghe Dụ Quy Tinh mở miệng: \”Làm sao thế?\”

Mạc Sơ Quyết khó hiểu dừng bước, chỉ vào mình: \”Cậu đang hỏi tớ?\”

Dụ Quy Tinh nhíu mày, gương mặt trắng nõn đáng yêu ra vẻ ông cụ non: \”Chứ còn ai? Ở đây có người thứ ba nào sao?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.