Xuyên Thành Bé Con Hay Khóc Nhè Của Phản Diện- Đam Mỹ – Chương 61 Chột dạ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Xuyên Thành Bé Con Hay Khóc Nhè Của Phản Diện- Đam Mỹ - Chương 61 Chột dạ

Thứ Bảy, là ngày mà Chu Minh Mỹ nói rằng cả nhà sẽ cùng nhau đến vườn hái dâu tây.

Khâu Hủ Ninh từ đầu đến cuối đều theo sát Hạ Tri Uyên, không rời nửa bước.

Khâu Thạc Hải thấy vậy thì thắc mắc, hỏi Khâu Chiêu Chiêu: \”Hai đứa nó từ khi nào lại thân thiết như vậy?\”

Khâu Chiêu Chiêu lơ đãng đáp: \”Anh còn không biết à? Hai người họ bây giờ chỉ còn thiếu việc mặc chung một cái quần nữa thôi, thân nhau như anh em ruột ấy.\”

Khâu Thạc Hải cười nhạt, giọng điệu châm chọc: \”Cũng chẳng thấy Khâu Hủ Ninh bám lấy anh như vậy.\”

Khâu Chiêu Chiêu liếc anh trai mình: \”Anh làm gì mà cứ nhằm vào Ninh Ninh vậy? Nó là em trai anh đó.\”

Khâu Thạc Hải nói: \”Tao nhắm vào nó chỗ nào? Tao còn mua quà cho nó nữa kia, vẫn để trong phòng tao. Tao bảo nó gọi tao một tiếng anh trai thì tao đưa, vậy mà nó còn chẳng chịu gọi!\”

Khâu Chiêu Chiêu hờ hững đáp: \”Đó là vấn đề của anh thôi, ai bảo anh lúc nào cũng bắt nạt Ninh Ninh.\”

Khâu Thạc Hải tức đến đỏ cả mặt: \”Tao bắt nạt nó lúc nào hả?!\”

Khâu Chiêu Chiêu chốt hạ: \”Anh chính là bắt nạt.\”

Khâu Thạc Hải lười tranh cãi với cô em gái cứng đầu này, liền cầm giỏ trước rồi đi thẳng vào vườn.

Khâu Hủ Ninh đi theo phía sau họ, cầm một chiếc giỏ nhỏ, còn Hạ Tri Uyên thì không cầm gì cả.

Khâu Hủ Ninh hái một quả dâu tây đỏ mọng, dùng lòng bàn tay mềm mại lau nhẹ, rồi đưa lên mũi ngửi thử.

Hạ Tri Uyên đứng trước mặt cậu, cúi đầu nhìn: \”Em làm gì vậy?\”

Khâu Hủ Ninh híp mắt, nở nụ cười dịu dàng: \”Anh ngửi thử xem, mùi dâu tây rất thơm.\”

Vừa nói, cậu vừa đưa quả dâu tây đến trước mặt Hạ Tri Uyên.

Hạ Tri Uyên hơi cúi xuống, nhẹ nhàng ngửi quả dâu tây ấy. Hương thơm tự nhiên của trái cây hòa quyện với chút ngọt ngào của ánh nắng chiếu rọi, thuần khiết và tươi mát.

Khâu Hủ Ninh thu tay lại, lau bề mặt quả dâu tây, định ăn nhưng lại do dự không biết liệu có còn tồn dư thuốc trừ sâu hay bụi bẩn hay không. Nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng cậu vẫn đặt quả dâu vào trong giỏ.

Hạ Tri Uyên lại đưa tay nhặt lấy dâu tây, mở chai nước khoáng mang theo bên người, rửa sạch nó.

Khâu Hủ Ninh nhìn không chớp mắt, miệng nói: \”Anh như vậy lãng phí quá.\”

Nhưng cậu cũng không ngăn cản, chỉ lặng lẽ quan sát. Khi Hạ Tri Uyên rửa xong và đưa quả dâu tới bên miệng cậu, Khâu Hủ Ninh có chút bất ngờ, theo phản xạ liền cắn lấy. Vì tay đã chạm vào quả dâu chưa rửa sạch trước đó, cậu không tiện nhận bằng tay nữa, nhưng miệng cậu lại nhỏ, muốn cắn hết cả quả trong một lần cũng hơi khó khăn.

Hạ Tri Uyên nhìn cậu, bật cười, rồi đưa tay giữ lấy quả dâu tây chín mọng, dịu dàng đút cho cậu ăn.

Khâu Hủ Ninh hơi đỏ mặt, có chút ngại ngùng, nhưng vẫn từng miếng từng miếng, giống như chim non mổ thóc, ăn hết quả dâu tây trong tay Hạ Tri Uyên.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.