Xuyên Thành Bé Con Hay Khóc Nhè Của Phản Diện- Đam Mỹ – Chương 42 Bí mật – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Xuyên Thành Bé Con Hay Khóc Nhè Của Phản Diện- Đam Mỹ - Chương 42 Bí mật

Trước đây, từ trường về nhà gần biết bao, chỉ cần đi mười mấy phút là tới nơi. Nhưng lúc này, Khâu Hủ Ninh lại cảm thấy con đường dài dằng dẳng.

Hạ Tri Uyên lại vô tình đặt lòng bàn tay nóng ấm lên vai cậu, bao bọc lấy bờ vai gầy nhỏ của cậu, cánh tay cũng hơi cọ vào sau gáy cậu. Nhột quá. Cảm giác ngứa ngáy ấy như một con sâu nhỏ len lỏi vào tim, thỉnh thoảng lại cắn một cái, khiến cậu càng khó mà phớt lờ.

Đi được nửa đường, cuối cùng Khâu Hủ Ninh cũng không nhịn được, cất tiếng gọi: \”Hạ Tri Uyên .\”

Cậu hơi ngẩng mặt lên, khẽ liếc nhìn anh, đợi đến khi anh quay sang thì lại lảng tránh ánh mắt, đôi má bất giác phủ lên một tầng ửng hồng nhàn nhạt. Cặp môi mềm khẽ run, lộ ra chút ngượng ngùng: \”Anh… tay anh, làm em thấy hơi nhột.\”

Giọng nói của cậu rất nhẹ, rất chậm, nếu không phải đứng gần nhau, e là Hạ Tri Uyên cũng khó mà nghe thấy.

\”Nhột?\” Hạ Tri Uyên khẽ nhíu mày, giọng anh hơi khàn vì nãy giờ ít nói.

Ánh mắt anh lướt qua gáy Khâu Hủ Ninh—vùng da trắng muốt lộ ra bên ngoài cổ áo. Dưới ánh sáng mờ nhạt, làn da cậu lại càng thêm nổi bật, trắng mịn như ngọc. Những sợi tóc đen mềm rũ xuống, càng khiến làn da thêm phần tinh tế.

Hạ Tri Uyên dừng mắt ở đó một lát, sau đó dời đi, thu tay về, giọng trầm thấp: \”Lại gần tôi một chút.\”

Khâu Hủ Ninh khẽ \”ừ\” một tiếng. Bờ vai cậu giờ không còn hơi ấm của bàn tay anh nữa, như thể nhẹ nhõm hơn, nhưng trong lòng lại xuất hiện một cảm giác mất mát khó tả.

Đi thêm vài bước, bỗng nghe Hạ Tri Uyên lên tiếng: \”Ở kia có tiệm cắt tóc.\”

Khâu Hủ Ninh ngẩn ra, ngước mắt nhìn anh: \”Anh định cắt tóc sao?\”

Hạ Tri Uyên đưa tay ra, ngón tay luồn vào mái tóc mềm mượt của Khâu Hủ Ninh, nhẹ nhàng xoa rối kiểu tóc vốn ngay ngắn của cậu. Anh cười cười, nói: \”Là cậu phải cắt, tóc dài lắm rồi đó.\”

Khâu Hủ Ninh sờ lên phần tóc mái đã dài phủ trước trán, nhỏ giọng phụ họa: \”Ừm… cũng dài thật, nên cắt bớt.\”

Tóc cậu vốn mọc rất nhanh, cứ cách vài tuần lại phải đến tiệm cắt một lần. Nhưng dạo gần đây bận bịu quá, cậu quên mất, đến giờ mới nhận ra tóc mình đã dài ra nhiều như vậy.

Hai người cùng đến tiệm cắt tóc. Bên ngoài, mưa vẫn rơi ào ào, tiếng nước đập xuống mặt đất át cả tiếng còi xe, khiến không gian như tách biệt khỏi thế giới xung quanh.

Nhân viên tiệm lịch sự hỏi: \”Cậu muốn gội đầu hay cắt tóc ạ?\”

Khâu Hủ Ninh đáp: \”Cắt tóc.\”

Trước khi cắt tóc, cậu phải gội đầu trước. Đợi đến khi gội xong, ngồi xuống ghế trước gương, cậu mới phát hiện Hạ Tri Uyên đang ngồi trên chiếc ghế phía sau, lặng lẽ quan sát mình.

Nhìn một người qua gương là một cảm giác kỳ lạ. Khâu Hủ Ninh không chắc hiện tại mình trông thế nào trong mắt Hạ Tri Uyên. Cậu sờ nhẹ lên mặt, rồi khẽ mỉm cười với anh qua gương.

Hạ Tri Uyên cũng hơi nhếch môi cười, sau đó dời ánh mắt đi.

Nhân viên tiệm hỏi: \”Cậu muốn cắt ngắn bao nhiêu? Hay chỉ tỉa bớt một chút?\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.