Khâu Hủ Ninh và Hạ Tri Uyên quấn lấy nhau trên giường suốt một thời gian dài. May mắn là ngày mai cả hai đều được nghỉ, nên tối nay có hơi buông thả quá mức.
Sáng hôm sau, Khâu Hủ Ninh tỉnh dậy mà suýt chút nữa không bò dậy nổi.
Còn Hạ Tri Uyên, với thể lực chuẩn bài của một người \”nằm trên\”, thì hôm sau vẫn còn đủ sức để làm tiếp.
Khâu Hủ Ninh cảm nhận được \”tiểu huynh đệ\” của Hạ Tri Uyên, nghiêm túc nói: \”Anh không thấy mình hơi cầm thú à?\”
Hạ Tri Uyên thản nhiên đáp: \”Dù sao cũng một tuần rồi mà.\”
Khâu Hủ Ninh nói: \”Mặc dù anh nói đúng, nhưng em chịu hết nổi rồi, eo em sắp gãy luôn đây này.\”
Hạ Tri Uyên bật cười: \”Anh có định làm nữa đâu.\”
Hai người cứ thế cuộn tròn trong chăn, nằm tán gẫu với nhau.
Hôm nay đúng là thứ Bảy, Khâu Tinh Diêu cũng đã dậy từ sớm. Nhóc từng chạy qua gõ cửa phòng của Khâu Hủ Ninh và Hạ Tri Uyên một lần, thấy hai người còn chưa dậy, bèn ra vẻ người lớn mà than thở: \”Ba lười ghê á, còn không siêng bằng con nữa.\”
Chu Minh Mỹ chạy tới, kéo nhóc đi: \”Hôm nay là thứ Bảy, Diêu Diêu đừng quấy rầy ba con nghỉ ngơi.\”
Khâu Tinh Diêu chu môi, giọng non nớt nói: \”Nhưng mặt trời lên cao rồi, sắp chiếu vào mông luôn nè.\”
Chu Minh Mỹ cười đáp: \”Ba con kéo rèm kín mít rồi, không có nắng đâu.\”
Khâu Tinh Diêu ngẩn ra, rồi gật gù: \”À ha, đúng ha.\”
Một lớn một nhỏ dần đi xa, lúc này Khâu Hủ Ninh mới lên tiếng: \”Dậy thôi, trễ nữa là Diêu Diêu lại đến réo đó.\”
Hạ Tri Uyên lười biếng nói: \”Thằng nhóc này chẳng khác nào ba anh vậy, còn tích hợp luôn chức năng báo thức, suốt ngày gọi người dậy.\”
Khâu Hủ Ninh bật cười: \”Đâu có khoa trương như anh nói, nhiều lắm cũng chỉ một hai lần thôi.\”
Hạ Tri Uyên kéo cậu vào lòng, dụi cằm lên vai cậu, giọng ngái ngủ: \”Anh muốn ôm em ngủ thêm chút nữa.\”
Khâu Hủ Ninh nghĩ ngợi rồi đồng ý: \”Vậy ngủ thêm một lát đi, đúng lúc em cũng đau lưng, nằm nghỉ một chút.\”
Hạ Tri Uyên khẽ cười: \”Để anh xoa cho em nha?\”
Khâu Hủ Ninh cười khúc khích, trở mình nằm sấp xuống giường: \”Được thôi, anh xoa đi.\”
Hạ Tri Uyên giúp cậu xoa bóp một lúc. Vì đã quen với việc mát-xa cho Khâu Hủ Ninh nên tay nghề của anh ngày càng điêu luyện, khiến cậu thoải mái đến mức cả người mềm nhũn. Cậu khàn giọng cảm thán: \”Em thấy sau này nếu anh không làm công ty nữa, mở tiệm mát-xa chắc chắn cũng có thể làm lớn mạnh, trở thành địa điểm No.1 được hội phú bà yêu thích nhất.\”
Hạ Tri Uyên bật cười: \”Thật sao?\”
Khâu Hủ Ninh nghiêm túc gật đầu: \”Thật mà! Em không lừa anh đâu, tay nghề này đỉnh quá!\”
Hạ Tri Uyên cười khẽ, tiếp tục xoa bóp cho cậu.
Khâu Hủ Ninh thoải mái đến mức mơ màng buồn ngủ, nhưng chưa kịp chìm vào giấc, cậu bỗng cảm nhận được hơi thở ấm áp phả bên tai, giọng nói trầm thấp vang lên: \”Anh mong sau này ngày nào cũng được xoa bóp cho em.\”