Xuyên Sách: Phía Sau Kết Cục Ngọt Ngào (Edit) Hoàn – Chương 9: Vì Người Mà Viết Tiểu Thuyết – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Xuyên Sách: Phía Sau Kết Cục Ngọt Ngào (Edit) Hoàn - Chương 9: Vì Người Mà Viết Tiểu Thuyết

Hứa Duy cảm thấy Vu Thế Châu càng ngày càng được một tấc lại muốn tiến một thước, đáng lẽ không nên đồng ý ngủ chung giường với anh, kết quả làm hại chính mình, eo đau chân mỏi rời khỏi giường, anh còn nói đây là kết quả do cô vận động quá ít.

Nhưng mà sau khi hai người hoàn toàn thân mật, Vu Thế Châu cũng khác trước rất nhiều, hiện tại mỗi ngày đều chủ động tới đón cô tan tầm, gió mặc gió, mưa mặc mưa. Người trong công ty đều biết Hứa Duy có ông xã vừa đẹp trai lại yêu cô, nhìn cô không rời mắt, các cô gái trẻ mới tới do cô quản lí đều hâm mộ không thôi.

Hứa Duy âm thầm lắc đầu, đây hẳn là cái gọi là chỉ có người trong cuộc mới hiểu, mới vừa làm xong công việc, biên tập viên dưới trướng đã nhanh như chớp chạy tới: \”Biên tập Hứa, đại thần lại tới đón chị kìa.\” Nói xong còn ghé vào bên cửa sổ nhìn chiếc xe dưới lầu.
Hôm nay anh lái một chiếc xe thể thao màu lam, người trong công ty Hứa Duy nhìn không thôi, người qua đường cũng đứng lại xem rất nhiều.

Công ty trách nhiệm hữu hạn khoa học kỹ thuật Mặc Hương đặt văn phòng tại đây, tổng cộng có mười sáu tầng lầu. Chỉ cần ngẩng đầu nhìn qua bức tường pha lê trong suốt là cô có thể nhìn thấy anh đã tới, chẳng qua anh muốn gọi điện thoại, mãi đến khi bên kia cúp máy, Vu Thế Châu vẫn còn nhìn chằm chằm di động.

Cuộc sống như hiện tại là điều mà trước kia anh không dám nghĩ tới, Hứa Duy thế mà lại không bài xích việc anh đến gần. Trước kia lúc còn đi học xung quanh cô hầu như không có nam sinh. Tất cả mọi người đều nói cô thích Vạn Lệ Tước, tuy ngôi trường mà bọn họ theo học cũng không kém, cô xác thật vì cậu ta mà từ bỏ đại học tốt nhất trong nước.

Tình cảm đơn phương chưa bao giờ nói ra ngoài miệng, mà lúc ấy anh vẫn còn là một kẻ nghèo túng, ngoài thành tích ưu tú ra thì cái gì cũng không có. Cả nhà họ Hứa và nhà họ Vạn đều là nhà có tiền, đứng thẳng trước mặt bọn họ đến mở miệng nói chuyện cũng cần phải có dũng khí, làm sao dám theo đuổi khẩn cầu được lọt vào mắt xanh của cô.

Anh cho rằng mình và Hứa Duy vĩnh viễn không có cơ hội, phần tình cảm kia đành chỉ dám ở nơi tối tăm yên lặng dõi theo cô, như hiện tại thật là tốt, chỉ nghĩ đến cô thôi trong lòng chỉ toàn là hạnh phúc.

Vu Thế Châu nhìn chăm chú vào màn hình di động đang dần tối đi, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó liền thấy một cuộc điện thoại gọi tới. Là Tô Tĩnh, ấn xuống nghe máy, giọng nói bên kia liền truyền tới: \”Thế Châu, anh đang ở đâu thế?\”

Nhìn thoáng qua cửa lớn công ty, Hứa Duy còn chưa xuống dưới, giọng hắn lạnh nhạt: \”Có chuyện gì sao?\”

Giọng Tô Tĩnh có chút hạ xuống: \”Anh có thể đến đón em được không, em và Lệ Tước cãi nhau, anh ta bỏ em lại trên đường\”.

Thật ra chỉ là do nhà mẹ đẻ Tô Tĩnh muốn nhờ Vạn gia giúp đỡ, mượn chút thế lực nhà họ Vạn, em trai Tô Tĩnh muốn làm trong cơ quan chính phủ, Vạn gia đi thăm hỏi một cái chắc chắn là xong chuyện. Nhưng chỉ dựa vào bằng cấp của Tô Hằng thì có chút khó khăn, người ta cho cậu ta làm từ cấp cơ bản trước, cậu ta liền cho rằng đối phương khinh thường mình.

Xoay người lại nói chuyện với trưởng bối nhà họ Tô, cha mẹ Tô Tĩnh liền cảm thấy con rể mình không tận tâm. Chỉ cần giải thích rõ ràng, cũng không cần phải cãi nhau, Tô Tĩnh gả đến nhà họ Vạn xác thật là trèo cao, chính trong lòng cô ta cũng cảm thấy mình kém một bậc, mẹ Vạn cũng không thích cô ta.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.