[Winrina] Khoảng Khắc Ghi Điểm Vì Em – Chương 5: Ngủ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 21 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

[Winrina] Khoảng Khắc Ghi Điểm Vì Em - Chương 5: Ngủ

Ngày hôm sau, khi tiếng chuông buổi chiều reng lên, Jimin đã đến tìm em.

Minjeong dọn sách vở vào cặp, định bước khỏi lớp thì thấy Jimin đứng đợi mình gần cửa. Minjeong không muốn cô đợi lâu, em nhanh chóng bước tới chỗ cô.

\”Em đây rồi, mình đi ra sân tập thôi.\”

\”Vâng.\”

Cả hai đi dọc qua hành lang, trường khá rộng nên từ lớp Minjeong xuống sân thể thao cũng khá xa. Cả hai cùng đi nhưng không ai nói gì, không khí có vẻ ngượng ngạo như vừa mới lần đầu gặp mặt.

\”Chuyện đi làm thêm của em sao rồi?\” Jimin lên tiếng hỏi thăm em. Dù sao cô cũng tò mò em giải quyết chuyện đó như thế nào.

\”À, em xin nghỉ tạm thời rồi. May mắn chủ quán ở đó rất dễ thương, anh ấy nói em có thể đi làm lại bất cứ lúc nào. Mà lạ lắm, trước khi nghỉ, anh ấy còn đưa em rất nhiều tiền, nói là thưởng cho em vì em làm tốt. Trong khi em chẳng tăng ca, cũng làm rất bình thường.\”

\”Haha, chắc do anh ấy quý em, đúng là chủ quán dễ thương thật. Nhưng em dễ thương hơn.\”

!…

Minjeong giật mình khi nghe vế sau của Jimin. Em ngước sang nhìn cô. Mặt cô dày thật, khen người khác tự nhiên như vậy, hay là do thói quen của cô rồi?

Mặt Minjeong đỏ lên, em không dám nhìn vào ánh mắt của cô nữa, quay đầu tránh một cách vụng về. Jimin thì mỉm cười, đúng là trêu em rất vui.

Khi đi tới dãy hành lang ở phòng thư viện, ánh nắng len lỏi qua những con hạc bằng thủy tinh và những chiếc chuông gió được trang trí trước hành lang phòng thư viện, hắt nhẹ vào khuôn mặt Jimin. Jimin không thích ánh sáng, bị như vậy, cô liền nheo mắt lại. Jimin vô tình đưa mắt sang Minjeong.

Ánh nắng hắt lên khuôn mặt của Minjeong, làm nét mặt của em càng trông như em bé hơn, rất dễ thương, người có trái tim sắt đá thế nào nhìn vào chắc cũng bị rung động.

Quả nhiên, em rất đẹp.

Jimin một lần nữa đứng thẫn thờ, cô như thể bị em bỏ bùa mê hoặc.

\”Chị Jimin, mau đi thôi.\”

Phải đợi Minjeong lên tiếng, Jimin mới bừng tỉnh trở lại. Jimin mỉm cười nhẹ nhàng, rồi bước đi tiếp.

Yu Jimin, mày bị gì thế không biết

….

….

\”Yu Jimin, cậu đây rồi. Sao xuống trễ thế hả?\” Aeri đứng từ xa, vừa quơ tay để Jimin nhìn thấy mình, vừa nói lớn.

Jimin cười bất lực, quay sang Minjeong nói.

\”Em đợi chị một chút nhé.\”

\”Dạ vâng.\”

Sau câu \”dạ vâng\” của Minjeong, Jimin cười với em, sau đó mặt nghiêm chạy về phía Aeri.

Không biết Jimin nói gì với Aeri, nhưng Minjeong vẫn đứng yên tại chỗ chờ cô.

\”Alo alo!\”

Minjeong bị làm cho giật mình bởi giọng nói của ai đó qua những chiếc loa được bố trí xung quanh sân thể thao.

\”Mọi người nghe đây, chúng ta ở đây để luyện tập cho hội thao sắp tới. Vì kết quả hội thao diễn ra tốt đẹp cũng như hấp dẫn hơn.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.