[Winrina] Khoảng Khắc Ghi Điểm Vì Em – Chương 2: Xém Tí – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 5 tháng trước

[Winrina] Khoảng Khắc Ghi Điểm Vì Em - Chương 2: Xém Tí

Rèm cửa sổ hé mở, ánh sáng dịu nhẹ lọt qua, chíu sáng khắp căn phòng. Người con gái nằm trên giường giơ tay tắt tiếng chuông đồng hồ đang kêu *reng reng* ầm ĩ. Người đó ưỡn người một cái, sau đó rời khỏi giường với tâm trạng mơ màng, buồn ngủ.

Đi vào phòng tắm, người đó nhìn vào gương, lấy tay mình sờ vào quầng thâm mắt rồi tự đánh giá

\”Hôm qua ngủ không đủ giấc rồi.\”

Cô gái đó vệ sinh cá nhân xong xuôi hết rồi đi xuống lầu, tiến vào căn bếp nồng nặc mùi thơm của thức ăn.

\”Cô chủ, cô dậy rồi. Thức ăn đã được nấu, cô lại đây ăn đi.\”

Một bà cụ khoảng chừng 65 tuổi đứng trong bếp nói vọng ra khi nhìn thấy cô gái.

Cô gái mỉm cười, gật đầu rồi vào ghế ngồi, cầm muỗng múc thức ăn đưa vào miệng nhai.

\”Ngon quá, con cảm ơn bà vì đã nấu cho con.\”

\”Ôi trời cô chủ, cảm ơn cô vì đã thích.\” Bà cụ nở nụ cười trên môi, con bé này lễ phép thật.

\”Dạ, bà không cần gọi con là cô chủ đâu mà, cứ gọi con là Jimin được rồi.\”

Ra cô gái ấy là Yu Jimin, là một Enigma, một học bá trong trường và là đội trưởng đội bóng rổ.
Bà cụ đó là một người hầu thân cận với Jimin. Bà đã làm giúp việc ở đây từ hồi cô còn rất nhỏ.
Lí do đến hiện tại bà đã 65 tuổi rồi mà vẫn còn làm việc là vì lúc bà định rời đi vì hết hạn hợp đồng thì Jimin đã khóc rất nhiều, cô cứ liên tục níu nhẹ áo của bà, ngụ ý không muốn bà rời đi. Mặc dù khóc, nhưng cô không làm ầm ĩ mà rất ngoan, khi bà định bước ra khỏi cửa thì cô cứ liên tục nhìn vào bóng lưng bà. Bà quay lại, tính tạm biệt cô lần cuối, nhưng khi bắt gặp được ánh mắt của cô, bà đã đổi ý và xin muốn tiếp tục làm giúp việc cho cô.

Bà cụ ở bên cạnh Jimin đủ lâu để hiểu được cô. Cô không chỉ giỏi, còn rất ngoan và chăm chỉ. Thế nhưng khi từ bé, Jimin đã thiếu tình thương của bố mẹ. Bố mẹ cô rất bận, hầu như nửa năm mới về một lần, có khi cả năm vẫn không về lần nào. Họ bận kiếm tiền và xây dựng công ty, bận đi công tác, thế nên không có ai chơi với cô. Đôi khi bà cụ nhìn cô, cô chỉ biết ngồi chơi những món đồ chơi một mình, hay chỉ lật những cuốn sách ra đọc. Bà cứ nghĩ đứa trẻ này thật đáng thương.

May mắn sao, bà cụ rất nhiệt tình bên cạnh và chăm sóc cho cô đến hiện tại. Đó cũng là một phần lí do Jimin rất yêu mến bà.

Khi ăn sáng xong, Jimin thưa bà, sau đó ra sân lấy chiếc xe đạp của mình, ngồi lên nó. Cô ung dung đạp xe đến trường.

Nhà Jimin rất giàu, nhưng cô lại thích giản dị, thế nên hằng ngày đi học cô toàn đi bằng xe đạp. Vừa rèn luyện sức khỏe, vừa không ô nhiễm môi trường.

\”A, Yu Jimin, tớ ở đây nè.\”
Jimin vừa bước ra khỏi bãi đậu xe ở trường thì giọng nói của một cô gái nào đó vang lên gọi cô.

\”Ồ Aeri, cậu đến sớm thật đấy. Hiếm thấy thật.\”

\”Cái gì? Vậy mọi khi tớ đi trễ lắm à?\”

Aeri là bạn cùng lớp với Jimin, cũng là thàng viên trong nhóm bóng rổ của Jimin. Thành tích học tập của Aeri tuy không bằng Jimin, nhưng vẫn đứng top khá cao trong khối.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.