Winrina – Đẩy Ngã Ngạo Kiều Tiểu Bảo Bối – Chap 109. Tỉnh lại – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Winrina – Đẩy Ngã Ngạo Kiều Tiểu Bảo Bối - Chap 109. Tỉnh lại

\”Đại tiểu thư, người không sao chứ?\”
Vú nuôi thân thiết nhất của Han Seulhyun đứng bên giường bệnh lo lắng nhìn nàng. Rõ ràng chỉ là một đứa nhỏ rất ngoan lại hiểu chuyện, không hiểu sao Han Seohyun lại đối xử tàn nhẫn đến thế. Chỉ vì đánh vỡ bình hoa bà yêu thích nhất, liền phạt đại tiểu thư quỳ ở thư phòng suốt cả đêm. Cô nhóc không thể chống cự nổi với gió lạnh, sáng hôm sau đã như thế phát sốt. Bà âu yếm vươn tay đo nhiệt độ trên trán, tuy có đỡ nóng đi đôi chút nhưng hai gò má hồng thuận lại là bằng chứng cho bao nhiêu khó chịu.
\”Ta không sao…\”
Thanh âm yếu ớt vang lên trấn định vú nuôi. Nàng quả thật không sao cả, như thế cũng tốt, ở bệnh viện vài ngày tránh đi căn nhà tịch mịch đó ngược lại khiến tâm Seulhyun vui vẻ không ít. Chỉ có điều, nàng rất nhớ Yoona.
Còn chưa kịp nhung nhớ xong, cánh cửa phòng bệnh đã bị một lực đạo đẩy ra. Người bước vào lại ngoài dự kiến chính là người Seulhyun mong chờ nhất.
\”Seulhyun!!!\”
Yoona chỉ mới đi học về, liền lén lút mẹ đến đây gặp chị gái. Cô nhóc bướng bỉnh đến nỗi toàn bộ vệ sĩ và tài xế đều không cách nào ngăn cản. Im Yoona bước tới bên giường, trực tiếp xốc chăn lên chui vào.
\”Vú nuôi ra ngoài một chút được không?\”
Thanh âm tuy không ra dáng dấp mệnh lệnh nhưng uy hiếp trong đó lại không thể xem thường,vú nuôi đành bất đắc dĩ theo lời Im Yoona lui ra. Đến lúc cánh cửa phòng bệnh khép lại, nàng mới đặt bàn tay nhỏ bé lên má Seulhyun nỉ non.
\”Seulhyun, vì sao lại vẫn nóng như vậy?\”
Đối với đôi mày cau lại của em gái, cô chỉ đơn giản mỉm cười xoa bộ tóc có chút rối rắm, có lẽ vì vội vàng đến đây. Nhị tiểu thư Im gia luôn luôn phải duy trì bộ dáng chuẩn mực nhất trước mặt đám đông, nhưng hơn ai hết Seulhyun hiểu được tấm lưng của em gái mình có bao nhiêu cô đơn. Nỗi cô đơn không cách nào lấp đầy của một đứa nhỏ được nuôi dưỡng trở thành lãnh đạo. Seulhyun yêu thương vuốt má Yoona, thanh âm trấn an vang lên bên tai.
\”Yoona, sốt không thể hết ngay được. Em nên trở về nhà, để mẹ biết em đến đây sẽ không hay!\”
\”Em ghét mẹ!\”
Yoona phản đối, cương quyết vươn tay ôm cơ thể của chị gái vào lòng. Cũng bởi vì nàng lỡ quậy phá đánh rơi bình hoa, mà Seulhyun ngốc nghếch đứng ra nhận lỗi mới bị mẹ phạt đến phát sốt như thế. Mắt thấy chị gái hôn mê bị đem đi, nàng cật lực xin mẹ đến bệnh viện nhưng lại bị lạnh lùng gạt đi.
\”Yoona ngoan, không được như thế… Em không nên nói ra…\”
Im Yoona dựa vào vai chị gái, có chút bồi hồi ghì chặt. Tầm mắt dừng lên xương quai xanh bị roi của Han Seohyun đánh đến bầm tím, ngón tay vô thức vươn lên chạm nhẹ. Chỉ là vừa chạm đến, cơ thể Seulhyun đột nhiên cứng đờ.
\”Đau sao?\”
\”Không sao…\”
\”Chỉ với Seulhyun, em mới có thể thành thật nhất.\”

Tay Han Seulhyun đem bộ tóc người ghé vào trong lòng nàng vuốt ve. Dù là chị em sinh đôi nhưng đãi ngộ của cả hai lại vô cùng khác. Từ khi nhận thức được điều đó, Seulhyun đều tồn tại trong lòng hai chữ cam chịu. Nhìn đến Yoona nhu thuận yêu thương, Seulhyun một chút đố kị cũng không có.
Cạch…
Cửa phòng đột nhiên bị đẩy mở, người tiến vào mang khí thế áp đảo dọa sợ cả hai đứa trên giường. Im Yoona theo thói quen trốn luôn vào chăn, còn Seulhyun vươn tay ôm em gái vào lòng, đôi mắt sáng trong lộ ra tia sợ hãi.
\”Mẹ…\”
\”Yoona, bước ra!\”
Han Seohyun không để ý đến lời nói của Seulhyun, trực tiếp đem tên của em gái nàng gọi lãnh mạc. Yoona sợ đến nỗi co rúc trong lòng nàng, một lúc lâu cũng không dám thò đầu ra. Han Seohyun không thể kiên nhẫn chờ đợi hơn, bước chân bà tiến lên đem chăn xốc đứa nhỏ đang trốn trong đó ra.
\”Đì về mau.\”
Bàn tay nắm lấy tay đứa nhỏ lôi kéo, mặc cho nó muốn phản kháng cũng không hề dừng lại.
\”Mẹ, con muốn ở lại… Mẹ…\”
\”Ngươi nói gì?\”
Im Yoona không thể trả lời, chỉ biết cúi đầu thật gắt gao, mắt không thành thật len lén liếc Seulhyun chăn bị hất tung trên giường. Người kia ngược lại lắc đầu ra hiệu không nên chọc giận mẹ, rồi chính khóe môi cong lên ôn nhu một lần lại một lần đem tâm Im Yoona xoa dịu.
\”Nhị tiểu thư, cô không sao chứ?\”
Vú nuôi đợi Han phu nhân dẫn Im Yoona đi mới dám vội vàng chạy vào xem đại tiểu thư. Không nghĩ tới cảnh tượng loạn chăn gối như thế, dọa bà suýt chút nữa ngất đi.
\”Vú nhặt dùm ta cái chăn với… Còn… cảm phiền dặn dò hạ nhân đừng để tiểu Yoona đến nữa…\”
\”Vâng… thưa đại tiểu thư…\”
—–
\”Ngươi mau tỉnh! Tỉnh lại!\”
Seulhyun trong mơ hồ cảm nhận cơ thể mỏi mệt cực độ bị ai đó thô lỗ vỗ vào mặt mấy cái đau điếng, đem nàng từ mộng mị tỉnh lại. Trước mắt vẫn là khoang thuyền lạnh lẽo với tiếng sóng vỗ đều đặn.
\”Mau ăn thứ này!\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.