William duỗi người trên sofa nhà Est, chân gác lên tay vịn, đầu tựa vào một chiếc gối ôm mềm mại. Cậu thở dài một tiếng rõ to, cố tình để gây sự chú ý.
\”P\’Est, mình có hai ngày nghỉ đó. Hai ngày lận! Không lịch trình, không họp báo, không tập nhảy. Mà sao chán quá vậy?\”
Est ngồi ở bàn ăn, vừa uống cà phê vừa xem điện thoại. Anh khẽ liếc nhìn William rồi lại tập trung vào điện thoại trước mặt.
\”Chán thì ngủ đi.\”
William lập tức bật dậy, nhíu mày nhìn Est đầy uất ức:
\”Này! Anh rủ em qua nhà anh rồi bắt em ngủ? Thế khác gì em đang lãng phí ngày nghỉ đâu?\”
Est đặt cốc cà phê xuống, nở một nụ cười bất đắc dĩ:
\”Vậy em muốn làm gì?\”
William chống cằm suy nghĩ:
\”Đi biển? Không được, nóng lắm. Đi trung tâm thương mại? Chắc chắn sẽ bị fan vây kín. Hay là…\”
Tiếng điện thoại Est rung lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cả hai. Anh cầm lên nhìn, là tin nhắn từ Sky – cũng là diễn viên trong GMM.
Sky: 【Est, anh mới đi Chiang Mai với Nani về nè! Ở đó mát mẻ lắm, có mấy ngôi chùa đẹp nữa. Em có biết lễ buộc chỉ đỏ không? Người ta nói nếu đeo sợi chỉ đó thì sẽ gặp nhiều may mắn lắm đó nha! Nhưng quan trọng nhất là… phải do một người đặc biệt tự tay đeo cho thì mới linh nghiệm nhé!】
Est đọc tin nhắn, bất giác mỉm cười. Anh suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu lên nhìn William:
\”Em có muốn đi Chiang Mai không?\”
\”Chiang Mai?\”
William nghiêng đầu:
\”Đi làm gì?\”
\”P\’Sky nói trên đó có lễ buộc chỉ đỏ cầu may.\”
Est giơ điện thoại ra trước mặt William:
\”Nghe cũng thú vị đấy chứ?\”
William đọc lướt qua tin nhắn, đôi mắt sáng lên một chút:
\”Anh cũng tin mấy cái này à?\”
Est nhún vai:
\”Không phải tin hay không, mà là nó tạo cảm giác may mắn. Hai ngày nghỉ không lẽ cứ ở nhà mãi?\”
William nhếch môi cười:
\”Vậy đi luôn không?\”
Est nhìn bộ dạng hăm hở của William mà bất giác bật cười:
\”Đi chuẩn bị đồ đi. Bay chuyến sớm nhất.\”
Và thế là, hai người không chút do dự, nhanh chóng thu dọn hành lý và bắt đầu một chuyến đi bất ngờ đến Chiang Mai — một chuyến đi có thể thay đổi điều gì đó giữa họ mà cả hai chưa nhận ra.
…
Chiếc xe vừa đến khách sạn ở Chiang Mai, William lập tức nhảy xuống trước, vươn vai một cách đầy sảng khoái.
\”Woah! Không khí ở đây khác hẳn Bangkok nha. Mát thật đấy!\”
Est bước xuống sau, kéo vali của cả hai: