Est luôn nghĩ rằng anh hiểu rõ về tình yêu.
Anh là nhị thiếu gia của một gia tộc lớn. Không có áp lực nào đè lên đôi vai ấy nên Est rất buông thả. Anh đã từng hẹn hò, từng yêu, từng trải qua những mối quan hệ đầy đam mê rồi chóng tàn lụi. Với Est, tình yêu là một trò chơi—một thứ cảm xúc đến rồi đi, chẳng có gì quá quan trọng.
Nhưng rồi anh gặp William.
Và Est nhận ra mình chưa từng thực sự hiểu gì về tình yêu cả.
————–
Mọi chuyện bắt đầu từ một vụ cá cược ngu ngốc.
Đêm đó, trong một quán bar sang trọng, một nhóm bạn của Est ngồi trò chuyện bên ly rượu vang, bầu không khí tràn ngập sự xa hoa nhưng cũng chẳng có gì mới mẻ.
\”Để tao đoán nhé.\” Một người trong số đó chống cằm nhìn Est đầy thách thức. \”Mày có thể làm bất cứ ai thích mày, đúng không?\”
Est nhướn mày, nhếch môi cười. \”Câu hỏi này cũ rồi.\”
Gã kia bật cười, ánh mắt liếc qua phía góc quán, nơi một chàng trai đang ngồi một mình, lặng lẽ xoay tròn ly rượu trên tay.
William.
Khác với bọn họ. Dù xuất thân giàu có, William chưa từng ngừng nỗ lực, có thể nói trong lứa của Est, William chính là điển hình của \”con nhà người ta\”. Thành công, không phóng túng nhưng lạnh lùng, kiệm lời, xa cách. Người mà trong vòng xã giao thượng lưu cũng gọi là \”bức tường băng\” vì chẳng ai dám để đến gần.
\”Vậy thử xem nào,\” gã bạn cười cợt, hất cằm về phía William. \”Làm cho cậu ta thích mày đi.\”
Est dựa lưng vào ghế, ánh mắt hứng thú. \”Nếu tao làm được thì sao?\”
Người kia nhún vai. \”Tao sẽ trả tiền cho tất cả mọi buổi hẹn hò của mày trong ba tháng tới.\”
Est bật cười, ngón tay chậm rãi gõ nhẹ lên thành ly. \”Nghe cũng hấp dẫn đấy.\”
Rồi anh đứng dậy, cầm ly rượu, chậm rãi tiến về phía mục tiêu của mình.
————–
Ban đầu, Est tiếp cận William với tâm thế của một kẻ đi săn.
Anh ngồi xuống cạnh William, nở một nụ cười đầy quyến rũ.
\”Ngồi một mình thế này không thấy chán à?\”
William ngước lên, ánh mắt hờ hững nhìn Est, không tỏ vẻ bất ngờ cũng chẳng có chút hứng thú nào.
\”Có gì chán đâu?\” Giọng cậu bình thản, không quá lạnh lùng nhưng cũng chẳng có lấy một tia thân thiện.
Est không nản lòng.
\”Cậu không ngại nếu tôi ngồi đây chứ?\”
\”Anh đã ngồi xuống rồi.\”
Est bật cười. \”Cũng đúng.\”
Nhưng William không hề có ý định tiếp chuyện. Cậu chỉ uống một ngụm rượu, rồi quay lại nhìn về phía sân khấu, nơi một ban nhạc jazz đang chơi.
Est biết mình vừa gặp phải một đối thủ khó nhằn.
Hầu hết những người anh tán tỉnh đều sẽ ít nhất đáp lại một chút, dù là bằng ánh mắt hay một nụ cười. Nhưng William thì không.