Scandal đã lắng xuống, nhưng dư âm của nó vẫn ảnh hưởng đến Est. Dù William đã giải quyết mọi chuyện ổn thỏa, nhưng anh vẫn trầm lặng hơn bình thường. Nhìn thấy Est như vậy, William không thể ngồi yên. Cậu chủ động dành nhiều thời gian bên anh hơn, chăm sóc anh từ những điều nhỏ nhất.
\”Anh ăn sáng chưa?\”
William đặt một hộp đồ ăn lên bàn, đẩy nhẹ về phía Est.
Est ngước nhìn cậu, đôi mắt vẫn còn vương chút mệt mỏi.
\”Không cần đâu, anh không đói.\”
\”Không đói cũng phải ăn, không thì làm sao có sức mà quay phim?\”
William chu môi, nhấn mạnh:
\”Anh mà không ăn, lát nữa em sẽ nhét từng muỗng vào miệng anh đấy.\”
Est bật cười nhẹ, nhưng vẫn lắc đầu. William không nói thêm gì, chỉ lặng lẽ mở hộp, lấy muỗng múc một ít và đưa đến trước miệng Est.
\”Một miếng thôi, được không?\”
Est nhìn vào đôi mắt đầy chân thành của William, cuối cùng đành bất lực mà há miệng nhận lấy.
William: \”Anh mà cứ cau mày hoài là sẽ có nếp nhăn đó. Hay em giúp anh xóa mấy cái nếp nhăn này nhé?\”
Est: \”Em đang viện cớ để làm trò đúng không?\”
William: \”Em mà dám! Em chỉ muốn thấy anh cười thôi.\”
Est bật cười nhẹ, dù trong lòng vẫn còn chút bất an, nhưng sự quan tâm của William khiến anh cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều.
…
Sau một tuần bị giam cầm bởi công việc và suy nghĩ tiêu cực, Est bất ngờ nhận được tin nhắn từ William:
【Anh có tin em không? Nếu có, hãy đi cùng em tối nay.】
William đưa Est đến một nơi yên tĩnh, xa khỏi thành phố náo nhiệt. Họ đến một nơi yên tĩnh, tránh xa ồn ào để trò chuyện và tận hưởng thời gian bên nhau.
Trong buổi hẹn này, William thể hiện rõ tình cảm hơn, như nắm tay Est lâu hơn bình thường, hoặc nói ra những lời mà trước giờ cậu chưa từng dám thổ lộ.
\”Tại sao lại đưa anh đến đây?\”
Est hỏi, ánh mắt có chút nghi ngờ.
\”Vì em muốn anh thư giãn, muốn anh quên hết mấy chuyện vớ vẩn đó và chỉ tập trung vào em thôi.\”
William cười, nắm lấy tay Est. Cậu không buông ra ngay mà siết chặt hơn, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay anh.
Est nhìn xuống bàn tay đang bị nắm chặt, trái tim khẽ run lên.
\”Em… có cần phải làm đến mức như vậy không? Anh đã nói là không sao rồi mà.\”
William nghiêng đầu, nhìn thẳng vào mắt Est.
\”Anh có biết em đã lo lắng thế nào không? Mỗi lần anh im lặng, em cảm thấy lo lắm. Khi thấy anh mệt mỏi, em chỉ muốn nói với cả thế giới rằng em sẽ không để ai làm tổn thương anh nữa.\”
\”Anh không muốn làm em lo lắng.\”
\”Anh quan trọng với em mà. Nếu có gì khiến anh buồn, hãy chia sẻ với em nhé.\”