William là con trai độc nhất của một gia tộc giàu có, sinh ra đã ngậm thìa vàng, được bảo bọc trong nhung lụa. Nhưng cũng chính vì thế, cậu luôn cảm thấy bị gò bó bởi những luật lệ và ánh mắt soi mói của thế giới thượng lưu. Để đảm bảo an toàn, gia đình cậu đã thuê Est – một cựu quân nhân lạnh lùng và nghiêm túc , làm vệ sĩ riêng cho William.
Ngay từ lần đầu gặp mặt, William đã không có ấn tượng tốt với Est. Cậu chán ghét việc lúc nào cũng có một người theo sát mình, không rời nửa bước. Est, ngược lại, hoàn toàn không quan tâm đến sự khó chịu của cậu chủ. Công việc của anh chỉ đơn giản là bảo vệ William, không hơn không kém.
Nhưng rồi, những ngày tháng bên nhau dần thay đổi tất cả.
William bắt đầu nhận ra Est không hề khô khan như vẻ ngoài. Anh ta luôn lặng lẽ chăm sóc cậu theo cách riêng của mình.
Pha cho cậu một cốc trà vào mỗi buổi sáng, đứng chắn trước mặt cậu mỗi khi có người lạ tiến lại gần, hay thậm chí là khoác thêm áo cho cậu những khi trời trở lạnh. Est không nói nhiều, nhưng từng hành động nhỏ của anh đều khiến William cảm thấy được trân trọng.
Một ngày nọ, khi William bị kẻ lạ mặt tấn công ngay trước cổng biệt thự, Est đã không do dự lao đến che chắn cho cậu , hứng trọn một nhát dao vào vai. Nhìn thấy người đàn ông vẫn luôn lạnh lùng với mình đổ máu, William hoảng loạn đến mức quên mất cả việc gọi cứu trợ, chỉ biết quỳ xuống ôm lấy Est, bàn tay run rẩy.
\”Đừng… đừng làm tôi sợ như vậy…\” William lắp bắp, giọng nghẹn lại.
Est cố nén đau, mỉm cười trấn an cậu chủ bướng bỉnh của mình: \”Tôi là vệ sĩ của cậu, bảo vệ cậu an toàn là trách nhiệm của tôi.\”
\”Không chỉ là trách nhiệm…\” William khẽ thì thầm, đôi mắt ánh lên thứ cảm xúc mà chính anh cũng chưa từng nhận ra trước đó. \”Anh còn là một người quan trọng với tôi…\”
Từ ngày hôm đó, giữa hai người không còn là một mối quan hệ đơn thuần giữa cậu chủ và vệ sĩ nữa. Họ trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhau, bảo vệ nhau không chỉ bằng nghĩa vụ, mà bằng cả trái tim.
—
Sau sự cố đó, William không cho phép Est rời khỏi mình dù chỉ một ngày. Est, dù ngoài miệng vẫn than phiền về việc cậu chủ trở nên quá bám dính, nhưng cũng không giấu nổi nụ cười mỗi khi William lo lắng cho mình.
Một buổi tối nọ, khi cả hai đang ngồi trong khu vườn lộng gió của dinh thự, William đột nhiên lên tiếng:
\”Est, tôi có chuyện muốn nói với anh.\”
Est liếc nhìn cậu chủ nhỏ của mình, khoanh tay lại. \”Lại muốn gây rắc rối gì nữa đây?\”
William bật cười, nhưng đôi mắt lại ánh lên một sự chân thành hiếm thấy. \”Không phải rắc rối. Tôi chỉ muốn… nói ra điều mà tôi đã giữ trong lòng từ lâu.\” Cậu hít sâu một hơi, rồi chậm rãi tiếp tục. \”Est, tôi thích anh. Không phải như một cậu chủ cần vệ sĩ, mà là một người thực sự thích một người khác.\”
Est thoáng sững sờ. Đôi mắt anh nhìn William, dò xét từng biểu cảm trên gương mặt cậu. Một lúc lâu sau, Est khẽ cười – một nụ cười hiếm hoi nhưng đầy ấm áp.
\”Cuối cùng cũng chịu nói ra rồi à?\” Est trêu nhẹ, nhưng giọng điệu lại mềm hơn bao giờ hết. \”Tôi cứ tưởng phải đợi lâu hơn cơ.\”
William mở to mắt. \”Anh…anh cũng…?\”
Est không đáp, chỉ nhẹ nhàng vươn tay xoa đầu cậu chủ nhỏ của mình, ánh mắt chứa đựng vô vàn điều chưa nói. \”Chúng ta cứ từ từ, được chứ?\”
William cười rạng rỡ, gật đầu. \”Ừ, vậy cứ từ từ. Nhưng anh không được chạy trốn đâu đấy.\”
Est bật cười, nhìn William với một ánh nhìn đầy dịu dàng. \”Tôi chưa từng có ý định chạy trốn khỏi cậu.\”
Và thế là, giữa chàng thiếu gia và anh vệ sĩ không còn khoảng cách. Không còn ranh giới giữa trách nhiệm và tình cảm – chỉ còn hai con tim đang hướng về nhau, bắt đầu một hành trình mới mang tên \”hẹn hò\”.
______end______
Trời ơi ,tự nhiên lướt thấy video kia , thấy 2 ảnh hợp với motip Thiếu gia và vệ sĩ quá trờiiii:>>>>
Mong Gà cho 2 ảnh 1 series có motip giống v , hehe🫰🏻