(Williamest) Anh Chủ Chợ Và Em Ca Sĩ – 33 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 64 lượt xem
  • 4 tháng trước

(Williamest) Anh Chủ Chợ Và Em Ca Sĩ - 33

Trở về căn nhà đầy tình yêu sau một tuần xa cách, William thả mình xuống ghế sofa với một nụ cười thỏa mãn.

-\”Nhớ nhà dữ dằn luôn á P\’Est\”

Est khẽ mỉm cười, mang vali của mình và balo của William vào phòng. Trở ra, anh thả người nằm đè lên William một cách tự nhiên như thể đây là vị trí của riêng anh.

-\”Sáng mai có đến công ty không?\”- Est vừa hỏi, vừa nghịch những sợi tóc mềm mại của William.

-\”Chiều lận, sáng mai em rảnh. Anh cần em làm gì hả?\”- William vòng tay ôm eo Est, kéo cơ thể anh nằm sát vào người mình.

-\”Muốn dẫn về gặp hai ba\”- Est cười nhẹ, ánh mắt vừa trêu chọc vừa dịu dàng -\”Ford với Fourth thì em gặp rồi. Còn hai ba với anh lớn nữa thôi. Nếu em đồng ý thì anh hẹn mọi người, còn không thì thôi.\”

Giọng Est trầm, mềm và ngọt như một ly thạch jelly. William cảm giác như nếu cậu từ chối thì sẽ gây tội tày trời.

-\”Em có hơi sợ\”- William nói khẽ.

-\”Nếu vậy thì đợi một thời gian nữa ha\”- Est

-\”Hoi, mai cũng được ạ. Có P\’Est mà, em nghĩ mình sẽ ổn\”- William

-\”P\’Est không có cứu đâu nha\”- Est nhăn mũi, trêu chọc tên nhóc người yêu.

-\”Cứu em đi mà…\”- William kéo dài giọng nũng nịu.

-\”Hông\”- Est phồng má.

-\”Đi mà P\’Est\”- William tiếp tục năn nỉ.

-\”Hum\”- Est

William cười, P\’Est nghịch quá. Cậu không cưỡng lại được vẻ đáng yêu của anh người yêu. Phải hôn cho bỏ ghét mới được.

Nghĩ là làm. Trong khi Est vẫn còn phồng má, Cậu vươn tay kéo anh lại gần, hôn lên đôi môi vẫn còn đang phụng phịu kia. Không phải một nụ hôn thoáng qua như bình thường, mà là sự gắn kết đầy dịu dàng và say đắm.

Est hơi bất ngờ nhưng rồi đáp lại, bàn tay lần tìm đến vai William. Họ hòa vào nhau, chậm rãi nhưng không kém phần mãnh liệt.

Tay William di chuyển vào bên trong áo sơ mi của Est, cảm nhận làn da săn chắc và thân nhiệt đang tăng dần của người yêu. Ánh mắt cậu như dại đi, tim đập liên hồi.

-\”Bình tĩnh nào bé con, em chưa đủ tuổi\”- Âm thanh trầm ấm vang lên bên tai đem William thoát khỏi cơn mê. Lúc này cậu mới nhận ra áo sơ mi của Est đã bị mình xốc lên gần tới vai, làm lộ ra hoàn toàn phần ngực rắn chắc.

-\”Mặc kệ được không anh? Mình cứng hết cả rồi mà\”- William ngước nhìn anh, ánh mắt long lanh đầy khẩn cầu.

William đã cương cứng, và Est cũng vậy. William biết điều đó vì vật kia của Est đang cọ trên hông của cậu.

-\”Không được đâu. Em vẫn còn là em bé\”- Est không vội chỉnh lại áo, mà thay vào đó là trấn an em người yêu của mình. Anh không thể không thừa nhận bản thân cũng đang bị cuốn theo cảm xúc. Nhưng Est vẫn cố giữ bình tĩnh.

-\”Vậy anh giúp em được không?\”- William gần như thì thầm, đôi mắt rưng rưng ánh lên sự bối rối xen lẫn khát khao. Đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy thế này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.