(Williamest) Anh Chủ Chợ Và Em Ca Sĩ – 27 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 8 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

(Williamest) Anh Chủ Chợ Và Em Ca Sĩ - 27

Nhật ký xa người yêu của P\’Est – Ngày đầu tiên.

-\”Giờ em mà trốn về thì sao P\’Boss?\”- Est nghe giọng là biết William không ổn tí nào. Anh muốn về với em nhỏ ngay lập tức luôn.

-\”Tao báo công an à\”- Boss liếc Est một cái sắc lẹm. Hèn gì khun Daou đòi nghỉ việc hoài. Gặp cái thứ chủ này không nghỉ sớm chứ làm việc sao nổi.

Est cười, nhìn ra hướng biển. Sóng vỗ nhẹ nhàng vào bờ cát trắng, mặt biển xanh trải dài vô tận, lấp lánh ánh nắng buổi chiều tà. Cảnh tượng đẹp đến nao lòng.

Biển cả bao la và lấp lánh ánh nắng – như tình cảm mà anh dành cho William, tha thiết và đậm sâu.

Gần 2 tháng yêu nhau, lần đầu tiên hai người xa nhau lâu đến vậy. Mới xa em người yêu có chút xíu thôi mà đã nhớ đến da diết rồi. Nhớ cái giọng nhõng nhẽo, nhớ ánh mắt cún con mỗi lần đòi hôn, nhớ cả cách William ôm chặt anh mỗi đêm như gấu túi Koala. Sáu ngày sao mà dài lê thê đến thế?

Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại trước cổng resort sang trọng nằm nép mình bên bờ biển phía Nam. Est xuống xe, check in xong thì tự mình kéo vali lên phòng. Phòng của anh nằm trên tầng cao nhất – tầng đặc biệt chỉ dành cho thành viên gia tộc Srisang. Cửa kính mở ra ban công, gió biển lùa vào mát lạnh. Từ đây có thể nhìn thấy toàn bộ khu nghỉ dưỡng: sóng biển xanh ngắt uốn lượn, hàng dừa rì rào, những dãy villa ẩn mình trong vườn hoa nhiệt đới.

Đẹp thật, nhưng lại thiếu một người.

Est đứng lặng ngoài ban công, tay cầm điện thoại, ánh mắt vẫn chưa rời khỏi cảnh biển trải dài trước mặt. Ánh nắng cuối ngày phủ vàng cả khu resort như một lớp mật óng ánh. Những mái nhà villa ẩn mình dưới tán cây xanh, hồ bơi phản chiếu trời xanh như một tấm gương phẳng lặng. Một khoảnh khắc đẹp đến động lòng người.

Anh đưa điện thoại lên, căn chỉnh khung hình thật cẩn thận. Tách! Một tiếng chụp vang lên. Trong khung ảnh là \”Viên ngọc ẩn mình bên bờ Andaman\” – cái tên mà giới thượng lưu hay gọi khu resort này, và bây giờ Est thấy nó thực sự xứng đáng.

[Some places are too beautiful to see alone.]

Có những nơi quá đẹp để đi một mình.

Và chỉ vài phút sau khi Est đăng ảnh, bài viết đã nhanh chóng trở thành tâm điểm. Không chỉ bạn bè thân thiết, mà cả ông bà, cô chú, anh chị em họ hàng, cấp dưới, đối tác làm ăn,… ai nấy đều thi nhau để lại bình luận bên dưới, như thể bức ảnh vừa đánh thức một cuộc họp mặt gia tộc phiên bản online.

[Hirunkit (Nani): Để tui đến với bạn]

[Oueiija (Daou): Đừng có trốn về nhé cậu hai]

[Chen_rcj (Joong): Em William đã đến lớp an toàn nhé]

[F.fford (Ford): Mới xa có chút xíu luôn á chèn]

…[Pavelphoom (Pavel): Mới yêu nó vậy á, chứ yêu lâu nó khác]

…[Ppooh (Pooh – Chồng Pavel): Mama nói gì đó?]

[Junewanwimol19 (June): Yêu đương vô cái khác hẳn he]

[Jaoyng (Jaoying): Gây thương nhớ quá rồi đó ạ]

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.