Trong quán đồ nướng của Joong Archen, nhóm nhạc chợ đêm tụ tập sau buổi tập luyện mệt mỏi. Mùi thịt nướng thơm phức lan tỏa trong không gian, hoà cùng tiếng xì xèo của vỉ nướng khiến ai nấy đều cảm thấy bụng réo ầm ĩ.
Dù đã tiêu hao không ít sức lực sau hàng giờ luyện thanh và vũ đạo, nhưng tinh thần cả nhóm vẫn vui vẻ. Ai cũng đói meo, chỉ chờ được ăn một bữa thật no.
-\”Các em ăn gì cứ gọi thêm, thoải mái nhé. Bữa này anh trả tiền, coi như ra mắt\”- Est kéo ghế ngồi xuống cạnh William, cởi nhẹ cúc áo trên cùng để cảm thấy thoải mái hơn. Anh quét mắt nhìn cả nhóm, sau đó hào phóng vung tay.
Câu nói này như một mồi lửa, lập tức làm cả đám bùng cháy khí thế. Sẵn sàng quét sạch 30 dĩa rồi ạ.
-\”P\’Est khỏi lo, mấy quỷ này ăn như sói đói vậy á\”- William bật cười, cậu nghiêng đầu nhìn Est, cầm ly nước đưa lên nhấp một ngụm rồi móc mỉa.
Nut lập tức quay sang Hong, gắp một miếng thịt cho vào dĩa của mình, tỉnh bơ đáp:
-\”Kệ nó nói đi, mình ăn của mình.\”
-\”Mắc ghét quá trời rồi.\”- Lego vừa lật xiên thịt trên bếp vừa nhăn mặt.
Ngay lúc đó, Joong bước ra từ bếp, trên tay là một khay thịt nướng thơm lừng, khói nghi ngút bốc lên, kích thích vị giác của tất cả mọi người. Mùi gia vị được ướp thấm đều, khi áp lên vỉ nướng phát ra tiếng \”xèo xèo\” đầy hấp dẫn.
Joong đặt dĩa xuống bàn, cười híp mắt -\”Ăn ngon nha mấy đứa!\”
-\”P\’Sky còn kém xa.\”- Nut hít một hơi thật sâu, mắt sáng rỡ, nhưng vẫn không quên bĩu môi.
Cả nhóm lập tức \”ồ\” lên, Hong phản ứng nhanh nhất, lập tức rút điện thoại ra -\”Nói lại đi để tao quay clip.\”
-\”Sao mày hại tao hoài vậy?\”- Nut giật mình, trừng mắt nhìn Hong. P\’Sky biết rồi không có cho ăn chùa nữa rồi sao?
Hong cười xấu xa, tiếp tục giơ điện thoại lên, Nut thì giơ tay che mặt, rối rít tránh né.
-\”Mày, tao có chuyện muốn nói riêng\”- Joong vỗ vai Est, ra hiệu muốn cùng nhau ra chỗ khác.
-\”Anh qua bàn bên kia nói chuyện với Joong một xíu, William ăn ngoan nha\”- Est gật đầu, đứng dậy. Trước khi rời đi, anh cúi xuống nhìn William, ánh mắt dịu dàng như muốn dỗ dành một chú cún nhỏ.
-\”Biết rồi mà\”- William giật mình, mặt nóng lên. Cậu cúi đầu, lầm bầm.
-\”Chèn ơi P\’Est dịu dàng quá, cũng muốn có một P\’Est trong đời\”- Thấy Est và Joong đi sang bàn bên cạnh, Lego đặt đũa xuống, hai tay chống cằm nhìn theo, mắt long lanh như chàng fanboy mơ mộng.
-\”Mày khỏi, ảnh là của Wolo rồi\”- Không đợi William phản ứng, Nut đã vươn tay lấy một miếng thịt nướng từ dĩa Lego, vừa thổi vừa nói tỉnh bơ.
Cả bàn lập tức nổ tung vì trêu chọc, còn William thì đỏ mặt cúi gằm xuống, vờ như đang tập trung vào miếng thịt trước mặt.
William bị cả bàn trêu chọc đến mức mặt nóng ran. Cậu cúi gằm xuống, cố gắng tập trung vào miếng thịt trên vỉ nướng như thể đó là thứ quan trọng nhất trên đời.