-\”Hai đứa, Khun Mae gọi vào\”- Sea đứng trong nhà ngóng đầu ra tìm hai người.
-\”Dạ\”- Est dắt tay William cùng quay lại bên trong biệt thự.
Hai người lại đi lên phòng. Khung cảnh khiến William hơi khựng lại một nhịp. Trên bàn trước mặt Khun Mae Namtan là nhang đèn nghi ngút, dao phẫu thuật sáng loáng, một chén nước nhỏ và hai sợi chỉ màu đỏ tinh xảo. Căn phòng thoang thoảng mùi hương trầm, ánh sáng vàng nhạt phủ đầy không khí trang nghiêm.
Khuôn mặt Khun Mae có phần mệt mỏi, Est đoán là đã có một cuộc chiến căng thẳng.
-\”Mẹ ổn không ạ?\”
-\”Không, rất hỗn loạn. Gia tiên của William không đồng ý nên gia tiên nhà con xách súng ra rượt.\”- Khun Mae Namtan thở dài, nhớ đến cảnh đó lại thấy mệt trong người.
-\”Là đồng ý đúng không ạ?\”- Est
-\”Ừ\”- Khun Mae Namtan
-\”Vậy mình cắt máu ăn thề đi William\”- Est hạnh phúc nói với William.
-\”Hả?\”- William trợn mắt.
-\”Dùng máu của anh và em lập một lời thề, ai phản bội sẽ bị rút sạch máu\”- Est nghiêm túc hơn bao giờ hết. Nhưng ý nghĩa của việc này hoàn toàn không giống như những gì Est nói.
Est tin tưởng William nên anh sẽ làm đau em chỉ vì sợ bị phản bội. Est muốn hoà hai giọt máu lại với nhau để làm một việc khác. Một việc có thể cứu mạng hai đứa sau này.
-\”Vậy thì được ạ\”- William nhìn ánh mắt Est, tuy có chút hồi hộp nhưng lại không thấy sợ. Ngược lại, tim cậu đập thình thịch vì cảm giác được bảo vệ tuyệt đối này.
Từ nay, không ai được phép tranh giành P\’Est với cậu nữa. Hehe.
Khun Mae Namtan khẽ mỉm cười, cầm dao phẫu thuật, nhẹ nhàng rạch lên đầu ngón áp út của Est rồi đến William. Hai giọt máu đỏ tươi rơi vào chén nước trong suốt. Ngay khi máu hòa vào nhau, Khun Mae khép mắt, thì thầm câu chú bằng thứ ngôn ngữ cổ xưa, tay khẽ khua trước chén nước.
Khun Mae đổ nước trong chén vào chậu cây bên cạnh, đẩy hai sợi chỉ đỏ về phía họ, bảo họ đeo cho nhau.
Hai luồng khí từ chậu cây bay lên, chui vào hai sợi chỉ đỏ.
Est cầm sợi chỉ lên, nhẹ nhàng quấn quanh cổ tay William, buộc lại một nút thắt đẹp đẽ. William cũng cầm lấy sợi còn lại, cố gắng cột lên cổ tay Est. Nhưng sau vài lần loay hoay, tay cậu run run, môi mím chặt.
-\”P\’Est, em không cột được\”- William rưng rưng, cậu đã thử nhiều lần nhưng mãi vẫn không cột được.
Khun Mae Namtan bật cười -\”Tại tay của con mập quá đó\”
-\”Thôi để anh tự cột\”- Est cũng cười vì sự đáng yêu của cậu bạn trai nhỏ, sau đó tự cột cho mình.
-\”William, con có biết đeo sợi chỉ này có ý nghĩa gì không? P\’Est cột cho con, con sẽ yêu P\’Est. P\’Est tự cột cho bản thân, P\’Est yêu chính mình\”- Khun Mae Namtan thấy một nửa của Est khá là dễ thương nên muốn trêu chọc nhóc nhỏ một chút.
William nghe xong ngơ ngác, miệng chữ \”O\”, mặt đơ ra như vừa bị treo bảng \”loading…\”.
-\”Mae, đừng trêu William mà.\”- Est làm biểu cảm giận dỗi.