[Wenrene] – [Abo] – Ba Lần Gả Cho – Chương 2: Cờ nghệ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

[Wenrene] – [Abo] – Ba Lần Gả Cho - Chương 2: Cờ nghệ

Tứ di nương tâm tư không thuần, đây là điều Bùi Châu Hiền đương nhiên biết. Không quái lạ khi nghe bà nói: \”Ngươi hai hôm năm ngày lại ra ngoài, không lẽ không kết giao được ai? Chí ít cũng tìm lấy vài bằng hữu có tiếng tăm, trong Bùi phủ này mới có tiếng nói của chúng ta.\”

Đông Yên những năm gần đây khá dễ dãi với quân quý. Chỉ cần đảm bảo an toàn, quân quý vẫn có thể xuất môn du ngoạn. Bùi Châu Hiền cũng vậy, nàng cũng có ra cửa vài ngày trong tháng, người Bùi gia căn bản chẳng nhìn đến.

Quân quý khuê các thường thích kết giao bằng hữu, đôi khi còn có tước quý của các phủ Hầu tước cùng phủ Công tước. Bất quá, nhiều quân quý vẫn hay lợi dụng bản tính cưng chiều của tước quý dành cho mình mà tư lợi.

Tỷ như, một vị quân quý khuê các, có vài bằng hữu là tước quý, mỗi lần ra ngoài căn bản không tốn bạc. Tước quý muốn thể hiện phong độ sẽ bao hết điểm này. Còn có sẵn lòng giúp quân quý khi quân quý gặp ủy khuất.

Ý tứ Tứ di nương cũng là vậy, nếu Bùi Châu Hiền chịu bỏ chút \”vốn liếng\”, bọn họ sẽ không phải ngậm khổ quá lâu. Nhưng mà, tâm tư Bùi Châu Hiền lại không thuận theo ý bà, chuẩn xác hơn, nàng vốn không có lòng tranh đua.

\”Di nương, giữa con và người, máu mủ thế nào, người cũng biết đi? Vạn nhất, có người biết huyết mạch chúng ta thế nào. E rằng… không hay.\” Bùi Châu Hiền mềm nhẹ nói.

Có huyết thống người Lưu gia, bằng một nửa người tội đồ. Nữ đế đăng cơ là con của Lạc hậu năm xưa. Ai dám dính dáng đến hậu nhân Lưu gia để chuốc họa vào thân? Tốt xấu, nếu là họ Hậu còn ít nhiều châm chước, vì cố hậu cũng họ Lạc. Còn Lưu gia, khỏi nói bao nhiêu người chối từ.

Tứ di nương hừ lạnh: \”Ngươi bớt giảng đạo lý với ta, cái gì cũng làm không nên trò.\” Nói xong, bà bỏ đi.

Bùi Châu Hiền không cản, cũng không có ý định chấp nhất, chỉ thấp giọng nói Lộ Hà sang chỗ di nương chú ý một chút, phòng đêm nay bà không khỏe thôi.

Lương mama thấy tả nhi bị ủy khuất như vậy cũng không phải. Tả nhi là tiểu thư trong phủ, tốt xấu là con cháu Bùi gia. Một di nương theo lý chẳng có quyền hạn nói mấy lời đó. Huống hồ, dù mấy năm qua gian nan thế nào, tả nhi cũng luôn giữ được chữ hiếu với di nương, di nương lại chẳng hiểu cho tâm tư của nàng ấy.

\”Mama, giờ không còn sớm, trước bà về nghỉ ngơi, cẩn thận mái hiên hướng tây, phỏng chừng bị dột đi ngang lại trơn trượt rồi ngã.\” Bùi Châu Hiền nói.

Bùi Châu Hiền là người có lòng hướng thiện, vậy nên đối nhân xử thế hằng ngày cũng không giấu từ ái. Nàng chịu khổ, cũng không than vãn hay cau có như Tứ di nương. Như thể, chẳng qua là khổ hạnh nàng cần trải qua, thế thôi. Trên đường tu hành, tất yếu phải có khổ hạnh. Người tâm tư vững vàng thì mới giữ được tấm thiên lương.

Lương mama rất quý tính khí này của Thất tả nhi. Nàng ấy sống khổ, hạ nhân cũng không khá hơn bao nhiêu. Nhưng bà vẫn chưa từng sinh ra ý định từ bỏ Thất tả nhi. Tâm tính nàng quá tốt, dù chịu khổ vẫn luôn quan tâm đến hạ nhân như vậy, dù chỉ vài lời nhỏ nhặt nhưng làm ấm áp nhân tâm. Tìm được một vị chủ tử như vậy, coi như có phúc khí rồi.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.