Vú Nuôi – Chương 28: Phụ tử cùng vui – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Vú Nuôi - Chương 28: Phụ tử cùng vui

BẠN ĐANG ĐỌC

Tác giả: Lệ Mộ Huyết Lan
Editor: Sasenia
Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, H văn, Song tính, NP, Chủ thụ
Hà Dương là một người song tính, vì nuôi con nhỏ nên đến làm vú nuôi cho Mạc gia. Tại đây, y lần lượt bị các nam nhân thượng.
P/s: 🪴Truyện horny hợp g…

#caoh
#cổđại
#dammy
#hvan
#np
#saseniaa
#songtính
#thôtục

Lưu Hanh Nguyên ở lại Mạc phủ hai ngày liền vội vội vàng vàng bề bộn công việc chạy về, đương nhiên, việc Hà Dương bị bán đến Tễ Nguyệt Các cùng các sự tình dâm loạn hay lần hai người đã gặp gỡ trước đó một chữ hắn cũng chưa từng đề cập qua với Chu Phúc.

Ngay ngày hắn vừa ly khai, Mạc gia Đại thiếu cùng Nhị thiếu cũng vừa mới trở lại trong phủ. Mấy tháng không thấy, hai huynh đệ vừa về đến nơi liền không thể chờ đợi được mà muốn đi tìm tiểu vú nuôi vuốt ve an ủi một phen. Nhưng không ngờ Hà Dương cũng không ở trong phòng Tam thiếu gia mà đã dọn xuống phòng dành cho hạ nhân để ở cùng Chu Phúc và Tiểu Bảo.

Bởi vậy Mạc Pha Ngọc và Mạc Tiêu Cẩn không thể như trước cứ ba năm ngày lại tìm y mây mưa nữa, nhưng ngẫu nhiên thỉnh thoảng trộm hương vẫn là có thể.

Dùng bữa xong, Chu Phúc mang theo Tiểu Bảo ra phố đi dạo, Hà Dương ở lại trong phòng may vá áo bông. Bỗng nhiên, có hai tay từ phía sau che lại ánh mắt y.

\”A Phúc?\” Hà Dương tưởng rằng phu quân cùng nhi tử đã trở về, cười nói: \”Đừng làm rộn, ta đang cầm kim thêu nha, Tiểu Bảo đâu? Đừng để hài tử chạy loạn.\”

Nam tử đằng sau không nói một lời mà dùng một tấm khăn dài che lại hai mắt y, Hà Dương ngay lúc đó ngửi được một cỗ hương vị táo đỏ: \”Bánh táo đỏ ngào đường? Ta muốn ăn.\”

Hà Dương còn nhớ rõ lần đầu tiên y được ăn bánh ngọt khi còn nhỏ, đó là vào một ngày năm mới, Chu Phúc đi theo một đại lão xa lên thành bên mua về, đặt biệt là món bánh ngọt được phủ một lớp mứt hoa quả cùng đường đỏ óng ánh bên trên, hương thơm toả ra làm người ta phải chảy nước miếng ròng ròng. Ngoại trừ bánh ngọt ngào đường, Chu Phúc còn làm cho y và Chu Hưng mỗi người một cái đèn hình con thỏ, đợi đến tết nguyên tiêu lấy ra, làm không ít hài tử nhìn thấy mà hâm mộ.

Mùi thơm càng lúc càng gần, Hà Dương không khỏi khẽ nhếch môi hơi mé miệng, trong đầu nhớ lại hương vị ngọt ngào mềm mịn lại thuần hậu của bánh ngọt khi chậm rãi dính lên đầu lưỡi. Đón lấy bờ môi đang hé mở của y lại là đôi môi của nam nhân, nụ hôn nhẹ nhàng dụ hoặc, đầu lưỡi đối phương linh hoạt khiêu khích trong miệng y, liếm láp khắp nơi.

Không phải Chu Phúc!

\”Ưm……….\” Hà Dương cuống quít đẩy hắn ra, ngược lại càng bị nam nhân ôm chặt hơn, đầu lưỡi vẫn bị hắn mút lấy, thật lâu sau mới buông ra, lại dán sát bên tai y nói một câu: \”Hôm nay hương vị của tiểu vú nuôi dường như đặc biệt ngọt ngào nha….\”

\”Đại thiếu gia.\”

Hà Dương tất nhiên nghe ra giọng nói của Mạc Pha Ngọc, hồi tưởng lại khi nãy chính mình còn hướng hắn giọng làm nũng muốn ăn bánh ngọt, không khỏi ngượng ngùng. Đang muốn tháo khăn che mắt xuống, tay Mạc Pha Ngọc đã giữ tay y, cầm lấy mà nắn bóp bắt đầu vuốt ve.

\”Có nghĩ tới ta không?\”

Bên tai Hà Dương bị giọng nói của hắn làm cho ngưa ngứa, hơi rụt cổ lại không biết trả lời thế nào. Mạc Pha Ngọc tiếp tục ngậm một ngón tay của y vào miệng trêu đùa, Hà Dương bị cảm giác ẩm ướt nóng nóng kích thích mà rên nhẹ một tiếng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.