Trường hợp 1
Nửa đêm, Jimin tách mình khỏi Taehyung và lọ mọ vào bếp. Cái lạnh cuối cùng đã lắng xuống nhưng mồ hôi đêm khiến cậu mất nước và tỉnh dậy với cổ họng khô khốc và đầu óc mơ màng. Cậu nhón chân bước qua chỗ Namjoon đang nằm ngáy trên băng ghế sô pha, tứ chi loằng ngoằng vắt vẻo trên gối. Lồng ngực Jimin thắt lại khi thấy nhóm trưởng của họ phải trốn ra ngoài vì cú đêm Jungkook thức khuya để xem anime và nghe nhạc.
Jimin nhẹ nhàng bật ngọn đèn ít sáng nhất trong căn bếp và bắt đầu lục lọi tủ để tìm ly sạch.
Đoạn, cậu lại ngửi thấy mùi hương đó lần nữa, nồng và ngọt. Nó có hương vị của ngôi nhà thân thuộc, như một cốc ca cao nóng pha một chút whisky của mẹ và khiến đầu óc cậu xoay mòng mòng.
Khi quay người lại, Jimin thấy Jungkook đang đứng cạnh quầy bếp, mái tóc chỉa lộn xộn và nhìn chăm chăm Jimin bằng ánh mắt điên cuồng.
\”Jungkook?\” cậu thì thầm, cẩn thận không đánh thức Namjoon.
Biểu cảm Jungkook cứng đờ như thể tiếng nói không hề vào tai, nó bước lại mỗi lúc một gần, đồng tử màu nâu mở to như bị mê muội bởi thần chú thôi miên.
Tim Jimin đập nhanh hơn.
\”Jungkook, tỉnh lại đi – chuyện này không vui đâu,\” cậu rít lên, ánh mắt lướt qua Namjoon đang nhăn nhó cựa quậy nhưng vẫn ngủ tiếp.
Jungkook bước thêm vài bước nữa, buộc Jimin phải lùi đến khi lưng chạm vào thành bồn rửa.
\”Jungkook, em làm gì –\”
Và rồi Jungkook như một con kền kền mổ xuống con mồi, cong cổ, mũi lần theo làn da phía sau tai và hít hà mùi hương của Jimin như thể Jimin là không khí đầu tiên mà Jungkook được hô hấp. Jungkook phát ra từng tiếng khát tình rời rạc trong cổ họng, vùi mũi vào hõm cổ cậu. Jimin nhạy cảm run rẩy dưới từng cái động chạm, bấu chặt bồn rửa đến mức ngón tay lộ ra từng khớp xương trắng hếu. Mũi Jungkook di chuyển xuống phía dưới một cách nhẹ nhàng khiến Jimin phải nhắm tịt mắt để cảm nhận, nhưng khi nó vờn trên những mạch máu hướng dần xuống xương quai xanh, bỗng một dòng điện phát từ xương sống chạy đến từng đầu ngón tay cậu. Mùi hương của Jungkook quá áp bức khiến Jimin phải thở ra bằng miệng, khiến da cậu nóng ran và máu toàn thân dồn về đại não.
\”Jungkook,\” cậu thở hắt ra.
Jungkook chần chừ tiếp tục, cánh tay giam Jimin ở giữa, cơ thể ấm áp đè lên cậu từ đầu đến chân, phần đùi thì càng sát hơn, đến mức chỉ thiếu một chút là Jimin có thể cọ người vào.
Cậu xô Jungkook ra, khiến nó choàng tỉnh khỏi cơn mê.
Jungkook chớp mắt, ánh sáng trở lại trong đáy mắt. Mọi cảm xúc đều thể hiện trên khuôn mặt, bối rối, nhận thức và buồn phiền.
\”Jimin, em –\” và rồi nó dừng lại, lẩm bẩm một tiếng xin lỗi và phóng về phòng mình.
Bỏ lại Jimin trong căn bếp, thẫn thờ và chật vật để khiến nhịp tim trở lại bình thường. Namjoon lầm bầm gì đó và trở mình trên ghế sô pha.
Một lúc sau, Jimin bò trở lại giường mình, hoàn toàn quên bẵng việc phải uống nước, bàn tay vẫn run rẩy nắm lấy chiếc chăn bông.