BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Hướng Nhật Quỳ
Thể loại: niên thượng, song tính, thầm mến, chủ thụ, HE.
edit: HuynhJJ
#caoh
#dammy
#dụthụ
#mỹthụ
#songtính
Chương 13. Chương kết thúc mối tình thầm mến nở hoa kết trái ~
Tiêu Tề đi vệ sinh trở về, liền phát hiện Trần Quả không đúng, cả khuôn mặt hiện ra màu sắc đỏ bừng, đôi mắt trong veo, bên trong tràn đầy sương mù, thời điểm theo dõi hắn, có một loại cảm giác chứa đầy tình ý. Tiêu Tề lạnh mặt kêu không tốt, nhìn cái ly không trước mặt cậu, cầm lên ngửi một chút, quả nhiên là mùi rượu.
Hắn trừng mắt với hai anh em đang xem kịch vui ở bên cạnh, Võ Thiên vội vàng nói: \”Anh có ngăn cản, bọn họ không chịu thu tay lại.\”
Triệu Vũ Đường cười nói: \”Có quan hệ gì, uống say thì đi lên lầu ngủ, ngược lại nơi này cũng có phòng.\”
https://my.w.tt/CbGuuK98jS
Trên lầu quả thật có dành phòng cho bọn họ, hai tầng này đều là sản nghiệp của Võ Thiên, vì để tránh cho có người uống say không thể quay về, trên lầu trở thành khách sạn cho khách.
Tiêu Tề bất đắc dĩ, \”Không phải nguyên nhân này, Quả Quả còn nhỏ, không nên uống rượu.\” Hắn vội vã rót một ly trà đến, thổi nguội đút cho Trần Quả uống, Trần Quả cầm tay hắn uống một hớp, rồi đẩy cốc ra, \”Uống không ngon, muốn uống rượu.\” Cả người cậu đều mơ mơ màng màng, nhìn chằm chằm Tiêu Tề, nhìn một hồi lâu, rồi \”Khà khà\” bật cười, cả thân dựa vào trên cánh tay của hắn, \”Ông xã thật đẹp trai a.\”
Cậu vừa nói ra, những người khác sửng sốt một chút, rất nhanh không nhịn được bật cười ra tiếng, cả Nhâm Thần Dương vừa trở về cũng không ngoại lệ, trên mặt hiếm thấy mang theo ý cười nồng đậm. Trong lòng Tiêu Tề rất thoải mái, nhưng bị bọn họ cười cũng thật ngại ngùng, sờ sờ hai má Trần Quả, cảm nhận được nhiệt độ của da mặt, do dự phải đưa cậu về nhà hay là dẫn lên lầu nghỉ ngơi một chút.
Triệu Vũ Ngạn cười xấu xa lại gần, \”Tiểu khả ái, em cảm thấy ông xã em cùng Thần Dương ai đẹp trai hơn?\”
Trần Quả cơ hồ không có suy tư không mang theo một chút do dự lớn tiếng nói: \”Ông xã em đẹp trai nhất, đẹp nhất thế giới luôn!\” Trong lúc mọi người nhịn cười, cậu cầm lấy cánh tay Tiêu Tề, ngẩng đầu nhìn hắn, âm thanh mềm mại mang theo cảm giác làm nũng, \”Ông xã, em khen có đúng hay không?\”
Tiêu Tề vẫn chưa trả lời, anh em nhà họ Triệu vội vàng nói: \”Đúng, em khen rất đúng!\” Triệu Vũ Đường cười chảy cả nước mắt, \”Thật sự là một bảo bối hiếm thấy, lão Tiêu, đến cùng cậu lừa gạt tới từ nơi nào? Sao lại đáng yêu như vậy?\”
Trần Quả chu mỏ với hắn một cái, ngẩng đầu nhìn Tiêu Tề, trong đôi mắt chứa đầy yêu thương, \”Mới không phải lừa gạt tới. Em thích ông xã, đã thích rất nhiều năm, thượng đế mới phát thiện tâm dâng anh ấy cho em.\”
Tiêu Tề nhìn thấy bọn họ lại muốn ồn ào, vội vã khoát tay áo một cái, cúi đầu nhìn Trần Quả, thấp giọng hỏi: \”Khi nào thì bắt đầu thích?\” Sau khi hắn hỏi ra lời, tim khó có thể khắc chế đập rất nhanh, muốn từ trong miệng cậu nghe được đáp án chính mình vẫn nghĩ không thông. Hắn tự nhiên kinh ngạc phần tình cảm Trần Quả dành cho mình, hắn có thể nhìn ra được bên trong yêu thương, lại không hiểu loại yêu thương đó sản sinh từ thời điểm nào, dù sao trước đây bọn họ tiếp xúc cũng không nhiều, hơn nữa khi đó Trần Quả còn nhỏ như vậy, nhỏ đến nỗi thoạt nhìn căn bản không biết đến ái tình là dáng vẻ như thế nào.