[Truyện Les] Bản Hợp Đồng Định Mệnh – Phần 3 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Truyện Les] Bản Hợp Đồng Định Mệnh - Phần 3

Trời nắng nóng đi siêu thị bằng ô tô vẫn thoải máy hơn, Phương Anh ngồi ghế láy nhưng luôn quan sát Băng Nhi từ kính hậu, lúc nảy trước khi lên xe đã kịp cho nàng Bông phía dưới một trận quê mặt không khác gì lúc sáng nên khi nhìn thấy vẻ mặt tức giận, không nói được gì của người ngồi phía sau thì trong lòng rất vui vẻ, trong đầu không quên được vẻ vẻ mặt quê độ của ai kia.

Nhận thấy Băng Nhi sắp mở của ngồi ghế phụ Phương Anh đã quát lớn
\”Cô không có tư cách ngồi ở đây ra phía sau\” câu nói có phần lớn tiếng của Phương Anh làm không chỉ Băng Nhi giật mình mà những người xung quanh cũng dòm ngó đương nhiên không qua được mắt bác bảo vệ, ông đề phòng hai người có ẩu đả nên không rời mắt nếu không để ý chung cư sẽ xảy ra chuyện ồn ào không đáng có.
Để tránh xảy ra chuyện, phần nào cũng hiểu được tính tình ngang ngược của con người Phương Anh nên Băng Nhi đành im lặng lủi thủi ra phía sau \”ngồi ở đâu lại không được, Nguyễn Hàn Băng Nhi này không thèm ngồi cái xe tồi tàng này nói chi cái vị trí đó hứ\” nói cái xe tồi tàng không sai vì đây là xe mà Phương Anh dùng tiền mình kiếm được để mua không phải xin nhờ cậy ai, đối với Phương Anh nó không chỉ chứa nhiều kỷ niệm mà còn là động lực giúp bản thân phấn đấu.
Lần đầu tiên Băng Nhi ghét đi siêu thị đến thế, hai chân nàng mỏi lừ cái con người đáng ghét kia ở yên một chỗ mua không nói, cứ mua xong chỗ này lại nói quên mua thứ kia mà quay đi quay lại cũng may có xe đẩy nếu là đi chợ nàng đã quăng hết đi cho nhẹ người, Băng Nhi mỏi đương nhiên Phương Anh cũng mỏi cách hành hạ này xem ra cùng cực nên Phương Anh bảo người kia đi tính tiền bản thân ngồi bắt chéo chân nhìn Băng Nhi đợi tính tiền.
Băng Nhi đang định để tất cả đồ lên xe đẩy nhưng Phương Anh đã đi trước nhanh chân dùng mỹ nhân kế gọi anh bảo vệ dẹp hết đóng xe trước mặt, nếu một mình sách hết tất cả những thứ trong tay xuống xe xem ra đi ba lần cũng chẳng hết, thấy Phương Anh khoanh tay nhướng nhướng mày như thách đố Băng Nhi cũng không nao lòng \”cô biết dùng mỹ nhân kế, tôi chắc không biết\” may sao có mấy anh bảo vệ đi qua nàng liền nói mấy tiếng cười mấy cái bản thân đã an nhàng cùng đóng đồ an tọa trên xe chờ người đi phía sau, trước khi khởi động xe Phương Anh cũng không quên thù dọa
\”Để xem lát nữa cô làm sao đem hết đống đồ này lên nhà\”
\”Bảo vệ chung cư còn nhiều hơn ở siêu thị cô chủ à\” tuy là chọc tức Phương Anh nhưng Băng Nhi đang đau khổ, lời người kia nói hoàn toàn đúng, bảo vệ chung cư tuy nhiều nhưng không phải dễ để nhờ vã
\”Ê Bông bà ta trả cô một tháng bao nhiêu tiền để nằm vùng\”
\”Chẳng phải hợp đồng có ghi rõ sao\” mặc dù ác cảm với Phương Anh nhưng cũng phải trả lời dù gì cũng đã nói nhịn rồi, tránh cha mẹ bị thiệt thồi
\”Phần trả lương bản tôi giữ đã bị xóa\”
\”Trong hợp đồng có điều khoản giữ bí mật nên tôi không thể nói được\”
\”Cô cứ nói, tôi trả gắp đôi bao ăn bao ở chỉ cần cô nghe lời tôi là được\”
\”Để tôi về bàn lại với bà chủ\”
\”Cô\” cuộc nói chuyện ngắn ngủi trên đường trở về nhà làm mỗi người một suy nghĩ
Phương Anh xem thường Băng Nhi nên đưa ra lời dụ dỗ, mấy người trước vì có người chấp nhận điều kiện mà bị đuổi, có người không chấp nhận bị hành hạ mà xin nghỉ việc xem ra Băng Nhi chọn cách hành hạ nhưng nàng tuyệt đối không muốn bỏ cuộc, từ sáng đến giờ cả hai cứ vẫn chưa phân thắng bại
Về đến chung cư Băng Nhi đang cố lấy hết đồ ra khỏi xe còn Phương Anh chỉ đứng nhìn xem người kia khổ sở xoay sở, xung quanh chẳng thấy ai có thể giúp đỡ mà Băng Nhi cũng đã mệt lừ khi đi vòng vòng siêu thị, bảo nàng quay lên quay xuống tay xách nách mang thì thà xuống nước xin xỏ chứ không nổi máu anh hùng
\”Cô chủ xinh đẹp có thể giúp một tay\” lời nói ngọt ngào cùng nụ cười tươi nhất quyến rũ nhất làm Phương Anh cũng xém súc động nhưng người trước mắt là kẻ thù nên nhanh chóng xua bỏ sự thương hại, bản thân vừa nhìn vừa nghĩ về Băng Nhi \”nếu cô ta không mở miệng có thể làm mọi người hiểu lầm đây là con người hoàn hảo, tương lai chắc câu được nhiều đại gia lắm đây\”
\”Cô chủ…cô chủ…CÔ CHỦ\”
\”Tự thân vận động đi Bông à, tôi lên trước\”
Băng Nhi thấy Phương Anh không trả lời trả vốn tay còn xoa cằm ánh mắt nhìn nàng từ trên xuống dưới như đang đánh giá, đương nhiên thấy khó chịu mở miệng gọi hồn người đối diện trở về nhưng đến lần quát thứ ba mới có hiệu quả nếu biết nhận được lời nói khó ưa kia nàng đã để Phương Anh đứng bất động ở bãi xe cho người khác chỉ trỏ, mức độ thiện cảm trước đó là con số không thì hiện tại đã giảm đến mức độ âm, còn Phương Anh đang suy nghĩ về Băng Nhi nên mất tập trung bị người ta quát thẳng vào mặt thì phải làm gì đó cho đỡ ngượng và cách tốt nhất là chọc tức rồi bỏ đi một nước, mặc kệ cô nàng ô sin ứng phó, phong cách gây khó dễ thường thấy
Cố gắng lắm Băng Nhi cũng đem được hết tất cả đồ đạc lên nhà đã vậy đến chiều còn phải giúp cô chủ khó ưa giặc dũ, Phương Anh đồ dơ hay không đều quăng cho Băng Nhi, đặc biệt những đồ không thể giặc bằng máy ngay cả đồ lót cũng bảo giặc riêng, những bộ đồ này nàng mua để đối phó với những nhân vật mẹ phái đến, đối với mấy bảo mẫu có phần lớn tuổi trước đó xem ra không hiệu quả nhưng đối với cô gái trẻ như Băng Nhi lại bị hành hạ mệt lã cả ngày thì thật sự có hiệu quả
Cảm giác vừa ngồi ăn trái cây vừa quan sát kẻ chống đối giặc dũ cho bản thân thì dù có bị mất nghẹn cũng vui không thể tả, đặc biệt khi thấy vẻ mặt đau khổ nhăn nhó khi phải vò đóng đồ lót có phần màu mè, còn người ngồi tận tụy kia thì chỉ muốn lấy kéo hay lửa tiêu hủy hết tất cả mọi thứ, miệng luôn lẩm bẩm chù ẻo \”cô ta đúng là không biết liêm xỉ ngay cả đồ này cũng đưa mình giặc đã vậy còn phải vò bằng tay không sợ sau này bị vô sinh đi, đừng để tôi nắm được thớt của cô nếu không cô sẽ giặc lại cho tôi gắp trăm lần số đồ hôm nay, chờ đó đi\”  

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.