[Trọng Sinh] Khi Tỉnh Lại, Ta Đá Vai Chính Thụ / Đổi Bà Xã Mới Thì Có Gì Sai – Chương 62 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Trọng Sinh] Khi Tỉnh Lại, Ta Đá Vai Chính Thụ / Đổi Bà Xã Mới Thì Có Gì Sai - Chương 62

Trước khi đi tới nhà cũ lấy đồ, hai người quay về chung cư một chuyến, để Ngôn Tòng Du thay bộ quần áo khác trước.

Xe dừng ven đường, Cố Tích từ ghế phụ bước xuống, khép lại áo khoác, đi được hai bước lại đột nhiên nhớ ra điều gì.

Hắn dừng chân, chờ Ngôn Tòng Du đuổi kịp rồi kéo tay người kia lại bên cạnh mình.

Cố Tích đúng là chưa quen việc lúc nào cũng phải thân mật, nhưng nếu Tiểu Ngôn thích như vậy… thì hắn chậm rãi làm quen cũng được.

Về đến nhà, Ngôn Tòng Du vào phòng ngủ thay quần áo, Cố Tích ngồi ở sofa phòng khách chờ cậu.

Vài phút sau, cửa phòng mở ra, Ngôn Tòng Du đã thay xong quần áo đi ra.

Cố Tích vẫy tay gọi cậu.

Thật ra không cần sờ cũng biết, lần này Ngôn Tòng Du thay bộ đồ nhìn thôi cũng thấy rất ấm áp.

\”Còn quần thì sao?\” Cố Tích hỏi.

Quần có dày hay không từ bên ngoài khó mà nhìn ra.

Ngôn Tòng Du nhẹ nhàng chớp mắt, nửa ngồi trên tay vịn sofa, hơi cúi đầu nhìn Cố Tích, trong giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt:
\”…… Muốn sờ thử không?\”

Cố Tích ngẩng đầu liếc nhìn cậu.

Ngôn Tòng Du ngồi trên tay vịn, nhờ vào chỗ cao hơn Cố Tích một đoạn, cúi người xuống, đến khi trán sắp chạm vào nhau thì dừng lại, nói:
\”Thế nào –\”

Cố Tích thuận tay giữ lấy tay cậu, nhẹ nhàng vuốt ve hai cái, nhân lúc Ngôn Tòng Du buông cảnh giác, khóe môi cong lên, lực tay bỗng nhiên mạnh hơn, kéo cậu xuống một phát.

Đôi mắt Ngôn Tòng Du hơi trừng to, chưa kịp phản ứng, lại không tìm được chỗ chống đỡ, cứ thế bị Cố Tích kéo khỏi tay vịn sofa, nửa người ngã vào lòng đối phương.

Vừa rồi còn kiêu ngạo bao nhiêu, giờ phút này liền chật vật bấy nhiêu.

Ngôn Tòng Du: \”……\”

Cố Tích lúc kéo người đã căn chỉnh tư thế, vừa vặn đón được, không để cậu ngã xuống đất.

Hắn đè sau gáy Ngôn Tòng Du, hỏi:
\”Muốn làm gì?\”

Vừa nãy giọng điệu của Tiểu Ngôn, thật sự rất giống mấy tên lưu manh.

Ngôn Tòng Du như thể bị tóm trúng nhược điểm, ngoan ngoãn nói:
\”Không làm gì.\”

Cố Tích chậm rãi buông tay, Ngôn Tòng Du đang định gồng người ngồi dậy thì cảm giác được nơi đùi gần hông bị người ta nhéo một cái.

Ngôn Tòng Du không nhịn được kêu khẽ một tiếng, từ bỏ ý định ngồi dậy, vòng tay ôm lấy cổ Cố Tích, tựa đầu vào người hắn.

Cố Tích cong môi, cảm thấy Tiểu Ngôn quá dính người, liền giơ tay xoa xoa tóc cậu.

Ngôn Tòng Du ghé sát bên tai hắn, cánh môi khô ráo lướt qua vành tai, giọng nói mang theo chút ám muội không rõ:
\”Sờ loạn như vậy là phải chịu trách nhiệm đó……\”

Cố Tích cười khẽ:
\”Chịu trách nhiệm gì?\”

Lúc này Tiểu Cố đồng học còn chưa ý thức được vấn đề nghiêm trọng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.