[Quý Thịnh x Nhiễm Diên]
Đến hôm nay, Quý Thịnh thực sự là không nhịn được nữa, trực tiếp khiêng Nhiễm Diên đi Thanh Lương Điện, không có tiếng khóc của Thái tử Tuần, hai người rốt cuộc khôi phục lại như lúc ban đầu, tà hoả áp chế lâu ngày bùng nổ mãnh liệt, thủ sẵn eo thon của Nhiễm Diên, đặt nàng ở trên án thư thọc vào rút ra như đóng cọc, chỉ nghe thấy tiếng thân thể va chạm mạnh mẽ \’bạch bạch bạch\’, từng cỗ dâm dịch trơn ướt liên tiếp từ trong huyệt nhi bị đảo vẩy ra ở hoa khẩu.
\”A a…. Chàng, chàng nhẹ chút…. Ngô!\”
Động tác thao lộng của hắn hung mãnh tựa như lang như hổ khiến người ta sợ hãi, côn thịt nóng bỏng to lớn đâm thọc làm bụng nhỏ Nhiễm Diên chua xót tê dại, nằm ngửa ở trên án thư, dưới thân là một đống thẻ tre, khoái cảm như bão lớn đánh sâu vào tâm trí nàng, thanh âm dâm hô kiều mị đứt quãng.
\”Sắp, sắp bị cắm xuyên nha…. Ô ô…. Chịu, chịu không nổi, chậm một chút….\”
Nàng đã rất nhiều lần co rút tới cực hạn, Quý Thịnh lại vẫn thao lâu không chịu bắn, đem thân thể mềm mại như không xương của nàng kéo tới kéo lui thay đổi tư thế đa dạng đỉnh lộng thọc vào rút ra, cự bổng cứng rắn liên tiếp hung hăng đánh vào nơi sâu nhất trong hoa huyệt nàng, dương cụ thô lớn nóng bỏng cắm đầy hoa hồ dâm mị lả lướt.
\”A Diên, A Diên…. Tiểu lãng nhi, vẫn là chặt như vậy, kẹp Bổn vương thật thoải mái, lại kêu lớn tiếng chút nữa!\”
Sâu thẳm trong hoa nội, thịt non thuỷ nộn xoắn chặt triền miên, tựa hồ hoá thành muôn vàn những cái miệng nhỏ dâm đãng, phía sau nối trước hấp thụ dương vật của hắn, kích thích động tác đâm cắm của hắn càng thêm cuồng mãnh.
Sau khi sinh hài tử, mật huyệt của nàng chẳng những không bị lỏng, ngược lại càng thêm thành thục, từng tấc từng tấc, co bóp cắn hút mơn trớn vừa đủ để muốn hồn của một người nam nhân.
\”Ngô a…. Trướng, quá trướng, thật là khó chịu, đừng đỉnh nơi đó…. A a a!\”
Quý Thịnh cúi người đè lên ngọc thể run run của Nhiễm Diên, hai luồng ngực nhũ đầy đặn bị vòm ngực tinh tráng ép đến biến hình, đại chưởng xuyên qua mái tóc đen bóng mềm mại như thác nước, chế trụ lấy ót nàng, đại lưỡi thô bạo xâm nhập cái miệng nhỏ không ngừng kêu to của nàng, hắn quả thực là yêu đến chết bộ dáng khóc lóc nức nở trầm luân trong tình dục này của nàng.
Cỡ nào mất hồn, cỡ nào mỹ diệu, cỡ nào khuây khoả, cỡ nào sung sướng…
\”Ô ô!\”
Nàng đã là mẫn cảm đến cực điểm, mị thịt quấn chặt lấy làm côn thịt hơi đau, nhưng cỗ đau này lại làm Quý Thịnh sướng đến tột đỉnh, đâm cắm mấy cái thật sâu, đại quy đầu liền xông vào trong cổ tử cung, thanh âm kêu khóc của Nhiễm Diên trong khoảnh khắc đột nhiên trở nên dồn dập cao vút lên.
\”A! Nước tiểu, nước tiểu!!\”
Cặp đùi thon dài để ở trên hai đầu vai hắn căng chặt run rẩy, Quý Thịnh vẫn như cũ không chịu buông tha nàng, ở trong làn sóng sung sướng đến cực hạn, hắn giam cầm thân thể mảnh mai của nàng, lưu lại từng đạo từng đạo dấu vết chiếm hữu trên da thịt tuyết trắng.