[hách Liên Tử Câm x Mộ Thiển Thiển]
\”Ân……\”
Thân thể cảm thấy khô nóng một cách khó hiểu, giống như động dục vậy, nháy mắt đã cảm thấy hoa huyệt hơi ươn ướt.
Sao lại như vậy? Chỉ là bị nam nhân nhìn, bị hơi thở của hắn phả một chút, nàng liền… liền ướt, tại sao? Chuyện này quả thật quá dâm đãng!
Nàng không tin chính mình sẽ trở nên dâm tiện như vậy, nhưng mà, khi chóp mũi của Hách Liên Tử Câm trượt xuống một đường theo bụng nhỏ của nàng, dừng lại ở trước hoa huyệt của nàng ngửi một chút, thân hình nàng liền mềm nhũn, nhịn không được rên lên một tiếng.
\”Đ… Đừng mà….\”
Biến thái! Rõ ràng diện mạo như tiên, vậy là lại làm ra việc đáng khinh như vậy? Ngửi thân thể của nàng? Nàng không phải hoa, cũng chẳng phải đồ ăn, sao hắn dám làm như vậy?
\”Ai đã hạ mê tình hương trên người ngươi?\”
Lúc Mộ Thiển Thiển vừa xấu hổ lại vừa tức giận, Hách Liên Tử Câm bỗng nhiên ngẩng đầu từ giữa hai chân nàng, buông ra tay nàng, bàn tay to ôm lấy eo liễu của nàng, ánh mắt có chút không vui nhìn thẳng mặt nàng.
Hắn trầm giọng hỏi:
\”Đặt trong hoa huyệt? Tiệc sinh nhật đêm nay, các nàng liền tính đưa ngươi như vậy tới hầu hạ bọn ta sao?\”
Ngón tay dài mang theo một sợi mật dịch từ trong hoa huyệt, đưa lên chóp mũi ngửi, độ ấm trong đáy mắt chợt giảm xuống:
\”Có biết loại thuốc này rất độc hay không? Nếu dùng nhiều, cả đời này ngươi lại không có khả năng thụ thai được nữa! Vì để chúng ta cam tâm tình nguyện ở lại Phủ công chúa, đến chuyện này ngươi cũng nguyện ý làm sao?\”
Mê tình hương gì? Sao lại vô sinh? Mộ Thiển Thiển đến một chữ cũng nghe không hiểu.
Nàng chỉ biết khi ngón tay dài của Hách Liên Tử Câm đụng đến cửa hoa huyệt của mình, thân hình nàng đột nhiên run lên, mật dịch bắt đầu tuôn ra.
Nàng vặn vẹo hai chân, nhịn không được nhỏ tiếng rên rỉ:
\”A… Nóng….\”
Bỗng nhiên hoa huyệt bị căng ra, nàng giật mình, bị chuyện này hù sợ đến mức lập tức thanh tỉnh lại.
Nâng mí mắt nhìn lên, nàng thấy Hách Liên đã cắm vào ít nhất một phần ba ngón tay thon dài của hắn vào nhục động.
Lập tức, xấu hổ, giận dữ, kinh hoảng và ủy khuất, đủ loại cảm xúc tuôn trào, vì vậy, cho dù lúc này ngón tay đó làm nàng rất thoải mái, nàng lại vẫn nỗ lực đẩy nó ra:
\”Không cần! Đừng mà…. Xin ngươi… Đừng…!\”
\”Ngươi đã quên ta biết y thuật sao?\”
Hách Liên Tử Câm mày cũng không nhíu, ngón tay dài tiếp tục gian nan cắm vào nhục động của nàng:
\”Có phải ngươi thấy rất dễ động tình, vô cùng muốn bị nam nhân đè xuống, dùng sức thao? Đừng lộn xộn, ta đang cứu ngươi.\”
Giọng nói của hắn pha chút lãnh đạm, cho dù nói ra những lời dâm uế như vậy, nhưng bởi vì thái độ thản nhiên của hắn, những lời đó cũng làm người khác say mê.