[Transfic | Văn Chu] Thuần Tình – Chương 77 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 11 lượt xem
  • 1 tháng trước
// qc

[Transfic | Văn Chu] Thuần Tình - Chương 77

Ngón tay mát lạnh của Chu Chí Hâm nhẹ lướt qua cơ bụng của Lưu Diệu Văn, người đang nằm ngửa trên giường không dám động đậy, khó chịu vừa được làm dịu xuống thì bây giờ lại bị dồn dập khơi lên.

Hắn không dám có bất kỳ hành động nào, chỉ muốn xem xem Chu Chí Hâm định làm gì, nhỡ như manh động lại dọa cậu sợ chạy mất thì thiệt cho hắn quá.

Lưu Diệu Văn chỉ cảm thấy ngón tay mát lạnh của cậu đang chu du trên cơ bụng của mình, rồi đột nhiên tiểu mỹ nhân lên tiếng: “Tại sao cơ bụng của anh lại rõ thế chứ, còn của em thì chả thấy đâu.”

Giọng nói của Chu Chí Hâm trong màn đêm bỗng trở nên thật mềm mại, khiến cho Lưu Diệu Văn cảm thấy bứt rứt cùng khó chịu.

“Có lẽ…anh vận động nhiều, vừa nhảy vừa chơi bóng rổ.”

“Em cũng luyện nhảy đánh bóng rổ giống anh…”

“Có thể là em chưa vận động nhiều bằng anh.”

Một đoạn hội thoại thật là vô vị, căn bản là Lưu Diệu Văn cũng không biết mình đang nói gì.

Chu Chí Hâm không nói chuyện với hắn nữa, nhưng vẫn để ngón tay mát lạnh của mình lang thang trên khắp cơ bụng của Lưu Diệu Văn, mái đầu mềm mại tựa trên ngực hắn, thỉnh thoảng còn có vài sợi tóc nhẹ sượt qua hầu kết của hắn.

Lưu Diệu Văn mở to mắt nhìn trần nhà tối đen, hắn xin thề, khoảnh khắc khó chịu nhất trong đời hắn có lẽ là vào lúc này, giống như một người lang thang lâu ngày trong sa mạc bỗng phát hiện ra một vịnh xuân trong vắt, anh ta không thể không cúi xuống húp một ngụm.

Một lúc sau, quả đầu bồng bềnh đó cũng chịu di chuyển, như thể đã đưa ra một quyết định gì đó, mái đầu mềm mại quay lại nhìn khuôn mặt của Lưu Diệu Văn trong màn đêm mờ tối.

Mấy giây sau, Lưu Diệu Văn cảm nhận rõ được hơi thở của Chu Chí Hâm, sau đó hắn cảm giác như toàn thân mình trở nên tê dại.

Chu Chí Hâm đang liếm yết hầu của Lưu Diệu Văn, chiếc lưỡi ẩm ướt lượn vòng trên hầu kết của hắn.

Lưu Diệu Văn chỉ cảm thấy trong người như có dòng điện đang chạy loạn xạ, đầu óc trở nên hỗn độn, hắn chợt nghĩ: mình biết đi từ lúc nào nhỉ? Câu nói đầu tiên của mình là gọi bố hay gọi mẹ vậy? Mấy tuổi thì hết tè dầm? Hồi nhỏ có chơi trò trát bùn lên mặt không?

Bất thình lình nuốt một ngụm nước bọt, yết hậu thuận thế chuyển động lên xuống, bé mỹ nhân bên dưới đột nhiên dừng lại.

Lúc đó Lưu Diệu Văn cảm thấy hơi hoảng: Thôi toang rồi, cắt ngang em ấy rồi đúng không ta?

Chưa thắc mắc được bao lâu thì những nụ hôn rời rạc của Chu Chí Hâm đã rơi trên tai và đường quai hàm của Lưu Diệu Văn, đồng thời đứa nhỏ nhạy cảm đó đã ngồi lên người hắn.

Trong căn phòng mờ tối chẳng thể nhìn thấy gì, tiếng thở hổn hển quẩn quanh bên tai, sự kiên nhẫn của thiếu niên đã đi đến cực hạn.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.