[Trans][Cheolhan] Doesnt Matter Now (By Natchwe) – Chapter 1-B: Cậu ấy LÀ GÌ CƠ?! (18+) 🔞 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Trans][Cheolhan] Doesnt Matter Now (By Natchwe) - Chapter 1-B: Cậu ấy LÀ GÌ CƠ?! (18+) 🔞

Ngày hôm nay không được đẹp lắm. Công việc thì chất chồng. Sếp của anh lại còn trở thành một con lười chính hiệu vào đúng thời điểm này nữa chứ nên ông ta quyết định dời lại hết tất cả các cuộc họp đã lên lịch sẵn. Hay rồi. Quá là hay luôn. Bây giờ anh phải ngồi đây sắp xếp lại những cuộc họp đấy.

Anh thấy điện thoại rung và lấy nó ra từ trong túi. Đó là tin nhắn từ mẹ. \’Con yêu, Jeonghan sẽ đến sớm thôi. Hãy chắc chắn là con có mặt ở nhà nhé.\’

Mẹ kiếp!

Không phải là anh ghét việc người bạn thân cũ đến ở cùng mình. Chẳng qua là sự đột ngột này khiến anh khó chịu. Ít nhất mọi người cũng phải nói sớm cho anh biết chứ! Và Jeonghan sẽ ngủ ở đâu bây giờ? Seungcheol chắc chắn rằng Jeonghan sẽ không ngủ vừa trên ghế dài. Hẳn là giờ cậu đã định tính và có thân hình của một alpha, đúng không? Thế thì cậu sẽ ngủ ở đâu? Không phải anh với cậu sẽ ngủ chung một giường chứ?

Seungcheol vội vàng đỗ xe, vơ lấy đồ đạc rồi đi thẳng vào studio. Day day thái dương, anh thở dài khi phát hiện ra mình phải dọn dẹp. Nên anh cởi bớt đồ và bắt tay vào công việc luôn.

Sau khi dọn dẹp xong, anh nằm ườn trên ghế. Liếc qua đồng hồ, bây giờ đã là 6 giờ 45 phút. Cũng may là anh có một chút thời gian để thư giãn. Rồi anh quyết định là mình nên đi tắm để trông chỉnh tề một chút khi cậu đến đây.

Seungcheol thực sự không biết nên cảm thấy thế nào. Ngay lúc này, anh vừa thấy lo lắng vừa thấy phấn khích. Đã 10 năm kể từ lần cuối anh gặp Jeonghan. Anh đã không có dịp gặp cậu kể từ sau khi rời khỏi thành phố. Có hai lần anh về lại nơi đó, nhưng Jeonghan đều không ở nhà. Seungcheol cuối cùng cũng nhận ra anh đang cảm thấy lo lắng nhiều hơn. Chắc chắn là cuộc gặp gỡ đầu tiên của hai người họ sẽ rất gượng gạo. Làm thế nào mà họ thuyết phục Jeonghan ở cùng anh được nhỉ? Điều đó có nghĩa là cậu không còn giận anh nữa đúng không? Seungcheol có cả ngàn câu hỏi. Anh tắt vòi sen, hơi nước bay mù mịt trong phòng. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Sự gượng gạo sẽ biến mất ngay ấy mà, cuối cùng thì họ đều đã là những alpha trưởng thành rồi.

*ring*

Tiếng chuông cửa kéo anh về với thực tại. Cậu ấy đến rồi!

Seungcheol quấn khăn tắm hờ hững quanh eo. \”Tới đây!\” anh nói vọng ra. Anh mở cửa và hơi nghiêng người về phía trước. \”Này Jeong–\” xem mèo đã tha mất lưỡi của anh rồi kìa.

\”Chào Cheol. Đã lâu không gặp.\” đứng trước anh là một người đàn ông thanh mảnh, có mái tóc vàng hoe xen vài lọn đỏ, đeo kính râm và môi đỏ mọng. \”Jeonghan.\” Seungcheol ná thở, miệng há hốc đầy kinh ngạc.

Jeonghan không thoải mái lắm khi Seungcheol cứ nhìn chằm chằm nên cậu hắng giọng một cái. \”Uhm, tớ vào được chưa?\”

Cuối cùng thì Seungcheol cũng định thần lại. \”Ah, tất nhiên rồi. Xin lỗi, cậu vào đi, cứ tự nhiên.\” anh né ra để cậu có thể đi vào.

Jeonghan nhìn xung quanh sau khi cậu tiến vào phòng khách. \”Tớ xin lỗi, không hiểu sao mẹ tớ lại bảo cậu ở lại đây. Nhà tớ khá là nhỏ.\” Seungcheol gãi đầu.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.