[Trans] [Văn Hiên/ Kỳ Hâm/ Tường Lâm] Tôi Là Bạn Trai Thực Tập Của Em – Chương 5 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Trans] [Văn Hiên/ Kỳ Hâm/ Tường Lâm] Tôi Là Bạn Trai Thực Tập Của Em - Chương 5

CHƯƠNG 5

Ngày thứ hai, Nghiêm Hạo Tường đã đưa Hạ tuấn Lâm ra ngoài từ sớm.

Quả nhiên, thực sự là công viên giải trí. Hạ Tuấn Lâm ngẩng đầu nhìn thấy năm chữ Bắc Kinh hoan lạc cốc to đùng mà đau đầu, cậu thở dài thườn thượt, phảng phất như ngày tận thế đến rồi. 

Có rất nhiều gian hàng bán đồ trang trí ngay lối vào khu vui chơi, Nghiêm Hạo Tường liếc một cái liền thấy chiếc băng đô tai thỏ, Nghiêm Hạo Tường kéo Hạ Tuấn Lâm đi qua. 

Nghiêm Hạo Tường lấy băng đô tai thỏ đưa cho Hạ Tuấn Lâm, ý rất rõ ràng: “Lâm Lâm cậu đeo cái này lên tớ không bắt cậu đi tàu lượn siêu tốc nữa.” Hạ Tuấn Lâm dửng dưng nhìn băng đô tai thỏ, Nghiêm Hạo Tường bật chế độ bắn súng bọc đường: “ây da~ đeo đi đeo đi, băng đô tai thỏ đáng yêu biết bao nhiêu, cậu nói có đúng không!”

Hạ Tuấn Lâm không chịu đựng được nhất là khi Nghiêm Hạo Tường làm nũng, cậu nhận lấy băng đô tai thỏ: “Được được được, muốn tớ đội thì trực tiếp nói, cậu đừng lấy tàu lượn siêu tốc làm cái cớ.”

Nghiêm Hạo Tường bị Hạ Tuấn Lâm nhìn thấu tâm tư liền lập tức im lặng. 

Hai người đi vào bên trong công viên giải trí, Nghiêm Hạo Tường thực sự hưng phấn, hắn kéo cánh tay Hạ Tuấn Lâm, tay còn lại chỉ vào tàu lượn siêu tốc cách đó không xa: “Lâm Lâm, xem bên kia”

Hạ Tuấn Lâm tố cáo trong lòng, cái này nghĩ cũng không cần nghĩ, Nghiêm Hạo Tường chỉ khẳng định là tàu lượn siêu tốc, Hạ Tuấn Lâm cố ý quay đầu, tránh hướng Nghiêm Hạo Tường chỉ: “Tớ không nhìn”

“Nhà ma nhà ma nhà ma” Nghiêm Hạo Tường không dễ dàng gì tìm thấy nhà ma, Hạ Tuấn Lâm sau đó liền lùi bước muốn chạy trốn, nhưng mà sức lực không bằng Nghiêm Hạo Tường, cả người trực tiếp bị hắn khiêng vào trong. 

“A không được không được không được, cậu bỏ qua cho tớ đi!” nhìn không thấy khung cảnh bên trong, Hạ Tuấn Lâm lập tức sụp đổ, Hạ Tuấn Lâm đập đập vào lưng Nghiêm Hạo Tường ý bảo hắn bỏ mình xuống, cho bản thân lối thoát. 

Hạ Tuấn Lâm sợ nhà ma, bởi vì sợ ma sợ tối, còn một nguyên nhân nữa, nơi cuối cùng hai người đi trước khi chia tay là một ngôi nhà ma trong công viên giải trí. 

Hạ Tuấn Lâm nhớ rất rõ, khi Nghiêm Hạo Tường kéo tay cậu nói đừng sợ, chỉ cần kéo được, cả đời này cũng sẽ không buông tay cậu. 

Nghĩ đến đây Hạ Tuấn Lâm có chút mất mát, ban đầu…giống như…vẫn là buông tay rồi.

Nghiêm Hạo Tường đặt Hạ Tuấn Lâm xuống, nắm lấy tay Hạ Tuấn Lâm nói: “ Lâm Lâm, đừng sợ, tớ dẫn cậu….”lời còn chưa nói xong, liền bị Hạ Tuấn Lâm cắt ngang: “Cậu đừng nói nữa! Tớ không muốn nghe.” Đột nhiên bị hung dữ khiến Nghiêm Hạo Tường cảm thấy tủi thân, hắn chỉ có thể im lặng nắm tay Hạ Tuấn Lâm không tiếp tục nói nữa. 

Hai người đi lên phía trước, nghe thấy tiếng phát thanh: “Mời các đôi tình nhân giữ chặt người bên cạnh mình, nếu buông tay giữa chừng hai người sẽ bị phân tán.”

Hạ Tuấn Lâm hít mũi, nói không được tủi thân. Ngay lập tức, Nghiêm Hạo Tường hiểu được khi nãy làm sao Hạ Tuấn Lâm lại hung dữ với mình.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.