Thứ Hai là trận đấu đầu tiên của Sendai Frogs sau khi thăng hạng lên V.League 1, cũng là sinh nhật lần thứ hai mươi lăm của Tsukishima.
Yamaguchi đã mua vé từ rất sớm, chỗ ngồi không quá gần cũng không quá xa, hòa mình vào đám đông cùng cổ vũ cho đội chủ nhà. Kể từ sau trận cãi vã đêm đó, cậu chưa từng gặp lại Tsukishima. Điều duy nhất cậu có thể làm là tiếp tục gửi hoa, có thể hoa lan thơm hoặc hoa đỗ quyên. Nhưng Tsukishima không còn nhắn tin báo đã nhận được nữa, Yamaguchi chỉ có thể hỏi thăm từ chủ tiệm hoa, may mà xác nhận rằng đối phương vẫn nhận lấy.
Cứ như thể họ đang rơi vào một cuộc chiến tranh lạnh không hồi kết. Yamaguchi chạm tay vào chiếc ba lô, bên trong là món quà sinh nhật cậu đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định chọn cho Tsukishima là một cặp đầu gối bảo hộ đặt làm riêng thủ công, cùng một bản hợp đồng đại diện thương hiệu đã có dấu xác nhận.
Cả hai món quà này cậu đều không chắc chắn, huống hồ gì người tặng quà lại đang trong \”giai đoạn phạm lỗi cần xem xét\” như cậu. Yamaguchi không khỏi lo lắng liệu đến lúc đó mình có bị đuổi ra ngoài cùng với món quà không.
Lúc này, cậu vẫn còn thời gian suy nghĩ vẩn vơ, bởi vì Tsukishima Kei vẫn đang ngồi trên băng ghế dự bị. Ba set đầu tiên kết thúc với tỷ số 2-1, Sendai Frogs bị dẫn trước một điểm. Đến set thứ tư, tuyển thủ số 17 mới xin vào sân.
Tsukishima thay thế một phụ công khác, trao đổi bảng số rồi tiến về lưới.
Ánh mắt Yamaguchi theo bản năng lướt qua bàn tay của anh xác nhận không có chấn thương. Khán giả trên khán đài bùng nổ reo hò, tuyển thủ số 17 của Sendai Frogs vừa vào sân đã lập tức ghi điểm chắn bóng. Đồng đội xông lên đập tay, Tsukishima chỉ bình tĩnh vỗ nhẹ một cái, sau đó quay mặt về phía lưới, điều chỉnh trạng thái.
So với thời cấp ba, dù không thể đứng bên kia lưới sát cánh cùng Tsukishima, nhưng Yamaguchi vẫn nắm chặt hai cây cổ vũ, đập thật mạnh, quyết tâm trở thành người ủng hộ vững chắc nhất trên khán đài.
Nhịp độ trận đấu rất nhanh, hầu như không có lần đổi bóng nào kéo dài quá hai lượt chạm. Set thứ tư kết thúc một cách kịch tính, bước sang set thứ năm, hai đội bám sát điểm số, Sendai Frogs giành được match point trước với tỷ số 14 điểm. Tim Yamaguchi như treo lơ lửng, đập mạnh trong lồng ngực.
Sau đó, điều bất ngờ xảy ra ngay ở pha bóng cuối cùng.
Tsukishima chắn bóng thành công, giành điểm quyết định của trận đấu. Khán đài vỡ òa trong tiếng reo hò. Nhưng Yamaguchi nhận ra, khi anh buông tay xuống, ngón tay rõ ràng run lên.
Bị thương rồi sao? Thái dương Yamaguchi giật mạnh, cậu nhìn chằm chằm vào bóng lưng tuyển thủ số 17 trên sân. Quả nhiên, chỉ vài giây sau, huấn luyện viên bước lên dẫn anh ra ngoài.
Cảnh tượng y hệt như trận đấu năm đó ở giải mùa xuân, nhưng lần này, bị chôn vùi giữa khán đài, Yamaguchi không thể chạy đến nắm lấy tay Tsukishima nữa. Dường như khán giả xung quanh cũng nhận thấy có điều không ổn, bắt đầu xì xào bàn tán về việc phụ công của Sendai Frogs có thể đã bị thương. Giữa những tiếng lo lắng của người hâm mộ, tiếng còi của trọng tài… Yamaguchi bám chặt vào lan can, lòng như lửa đốt, dõi theo bóng lưng Tsukishima đang được đồng đội và huấn luyện viên dìu vào hậu trường, khuất dần khỏi tầm mắt.