[Trans] Tsukkiyama | Một Câu Chuyện Nhỏ Nhặt – •22• – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Trans] Tsukkiyama | Một Câu Chuyện Nhỏ Nhặt - •22•

Miyagi đã bước vào mùa mưa, khắp nơi đều ẩm ướt không ngừng. Mấy con mèo hoang mà Yamaguchi hay cho ăn có tính cách rất bướng bỉnh, chúng đặc biệt yêu thích một bãi cỏ trống không có mái che, dù là ăn hay ngủ cũng nhất quyết bám trụ ở đó. Không còn cách nào khác, Yamaguchi đành phải cầm ô để lần lượt chia thức ăn cho chúng. Nhiều lần, thức ăn mèo bị lật nhào xuống vũng nước, hòa lẫn với nước mưa lẫn bụi bẩn, trông vô cùng bẩn thỉu.

Cậu tìm được vài tấm nhựa dày và bìa cứng bị bỏ đi, suốt mấy đêm liền bận rộn làm ổ chống thấm nước cho lũ mèo. Lớp nilon được bọc kỹ nhiều vòng, trên mái còn viết to đậm bằng bút dạ \”Vui lòng không di chuyển\”. Cậu định sẽ mang qua đó vào ngày mai.

Đến khi hoàn thành xong, kim đồng hồ đã gần điểm mười giờ. Ngoài cửa sổ, màn đêm yên tĩnh bao trùm, hàng cây đứng im lặng. Yamaguchi vội vàng đi tắm, đến khi sấy khô tóc và nằm lên giường mới nhớ ra phải xem điện thoại. Màn hình nhấp nháy mấy cuộc gọi nhỡ.

Là Tsukishima Kei.

Cậu nhanh chóng gọi lại, liếc qua đồng hồ — đã gần mười một giờ rồi, vậy mà Tsukki vẫn chưa ngủ sao?

Tsukishima đúng là chưa ngủ. Anh bắt máy rất nhanh, Yamaguchi chỉ nghe thấy một tiếng tút ngắn, sau đó giọng nói trong trẻo mang theo từ tính vang lên.

\”Tsukishima đây.\”

\”T – Tsukki,\” Yamaguchi vô thức lắp bắp một chút. Cậu cuộn mình trong chăn, hạ thấp giọng hỏi, \”Sao vậy?\”

\”Tôi không ngủ được.\” Anh trả lời rất thản nhiên. Tự nhiên Yamaguchi lại cảm thấy có trách nhiệm giúp giải quyết vấn đề mất ngủ này. Cậu suy nghĩ một lát: \”Vậy Tsukki có muốn xem mấy video phân tích phim không?\”

\”Gì cơ?\” Tsukishima chậm rãi hỏi từng chữ, rồi mở video Yamaguchi gửi đến xem thử vài giây trước khi tắt ngay lập tức. \”Ồn quá.\”

Đối với \”tiểu thư\” Tsukishima, từ nhỏ Yamaguchi đã luôn rất kiên nhẫn. \”Căn bệnh hiệp sĩ\” của cậu đã đến giai đoạn cuối, một khi phát tác thì toàn thân tràn đầy cảm giác trách nhiệm. Cậu lướt điện thoại một lúc, giọng nói mềm mại, dịu dàng khuyên nhủ: \”Không sao đâu, để tớ tìm tiếp nhé… cái này thì sao? Một bộ phim tài liệu về cuộc sống nông thôn rất chữa lành? Hoặc vlog nấu ăn khi đi cắm trại ngoài trời…?\”

Yamaguchi lẩm bẩm liệt kê, rồi lại hỏi: \”Tsukki, tớ nói vậy có làm phiền cậu không?\”

\”Cũng được.\” Tsukishima trả lời nhẹ tênh, nghe như đã sắp ngủ rồi.

Đầu dây bên kia có tiếng xột xoạt, vải cotton cọ vào chăn đệm, hơi thở khe khẽ của Yamaguchi, giọng cậu qua sóng điện bị biến thành tín hiệu rồi truyền đến tai Tsukishima, tạo thành những rung động bất quy tắc.

Âm thanh vốn là sóng dao động, truyền đi qua các phân tử trong môi trường.

Sách giáo khoa vật lý trung học định nghĩa rằng sóng âm là sự dao động liên tục, Tsukishima lại nghe thấy nhịp tim của chính mình.

Nghe thấy câu \”cũng được\”, Yamaguchi thở phào nhẹ nhõm, khẽ đáp một tiếng. Gió đêm thật dịu dàng, rèm cửa khẽ đung đưa. Cậu tắt đèn trần, chỉ để lại một chiếc đèn nhỏ ở đầu giường, ánh sáng vàng mờ ấm áp. Cậu lặng lẽ đọc tên những kênh trợ ngủ, không biết Tsukishima hứng thú với cái nào, nên sau khi đọc xong, cậu còn tự thêm vào phần thuyết minh của mình.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.