Tokyo Revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp! – Chương 4. Hồi ấy á… – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Tokyo Revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp! - Chương 4. Hồi ấy á...

Bây giờ mới chính thức vào chuyên mục hồi tưởng đây. Thằng nhóc Sanzu khi chiếm hết thời gian chap trước rồi nên giờ mới có thể kể cho quý vị nghe đây.

Hồi mới xuyên tới đây tôi thật sự còn không bằng một đứa NPC. Có thể nói là ứ có được công cụ hỗ trợ ban đầu, như thể tay không vào game plus ấy. Tái sinh ở dạng con nít mẫu giáo, là con gái và bị rơi vào vùng không phải ngôn ngữ mẹ đẻ. Còn cái tình cảnh nào có thể tồi tệ hơn nữa.

Chả thà rớt vào đất nước nào sử dụng tiếng anh như ngôn ngữ chính đi, ít nhất còn dễ xoay sở hơn. Đằng này lại được đầu thai trên đất Nhật.

Thề là tôi coi phim Nhật nhiều vl nhưng ứa biết tiếng Nhật đâu ạ. Tôi chỉ biết được mấy từ cơ bản như hentai, baka, kimochi, kya, yamete hay onii san thôi à. (Nghe thôi là đủ hiểu nó hay coi thể loại gì rồi ha, toàn xem xiếc Nhật :-))

Nói chứ hồi đó cố gắng xoay sở lắm mới được một vốn từ vừa đủ để vào lớp 1 mà không bị mù chữ ấy. Tôi vẫn nhớ lắm khuôn mặt đau khổ của bố mẹ mới vì tưởng tôi bị biến thành đứa thiểu năng trí tuệ sau một giấc ngủ. Đau mề vcl.

Đấy, học tiếng Nhật là một chuyện. Tôi còn phải đối mặt với thứ rắc rối khác mang tên \”đến trường \”.

Một thằng sinh viên 21 tuổi sắp tốt nghiệp đến nơi, đùng cái bị rớt xuống lớp mầm thì còn nỗi đau nào lớn hơn. Lại còn bị mù chữ nữa…

Thề luôn, hồi mới tới đây nghe mọi người chung quanh nói chuyện cứ như là nghe rap tiếng thái á. Chả hiểu mịa gì. Đến bây giờ đứng trong top lớp môn Nhật ngữ vẫn khiến tôi bất ngờ đấy ạ. Hn, nó là thành quả nhờ khổ luyện cả đấy. Tôi phải dành ra mấy tháng trời dính vào bàn học để cải cách trí tuệ, xóa dốt giảm mù. Đến độ cái mông muốn kết hôn rồi cái ghế gỗ luôn ấy.

May mà chưa bị trĩ.

Trong mấy bộ xuyên không hầu như toàn xuyên từ hồi mới đẻ, hoặc ít nhất là có kí ức trước kia của thân chủ. Kiểu tác giả muốn giải quyết vấn đề ngôn ngữ cho lẹ vì cảm thấy nó thực sự không quá cần thiết. Nhưng thử nghĩ mà xem, ngôn ngữ giao tiếp chính là cầu nối để thế giới có thể hòa nhập với nhau. Là cách mà loài người chúng ta tạo ra các cuộc giao dịch trên thương trường. Cũng là lý do khiến con người tiến hóa hơn hẳn so với các giống loài khác.

Nó quan trọng lắm đấy. Vô game mà không hiểu lập trình hay ngôn ngữ thì ngồi mò bằng niềm tin. Tôi vẫn nhớ hồi đầu đến con chó còn hiểu mọi người xung quanh đang nói gì. Trừ tôi ra, vâng. Tủi thân vl. Cảm thấy chết trong lòng nhiều chút.

Tự dưng tôi cảm thấy biết ơn các thầy cô dạy môn ngoại ngữ vì đã khai sáng cho tôi lợi ích của việc học ngôn ngữ khác.

Thành thật xin lỗi cô dạy tiếng anh thân yêu vì ngày xưa đã chửi cô rất nhiều. Em sai rồi ạ.

Rồi, bỏ qua vụ tiếng Nhật đi. Sau cùng thì tôi cũng đã giác ngộ được nó rồi. Kế đến là cơ thể mới này.

Kể từ khi mất đi họng súng, tôi mới cảm thấy trân trọng biết bao cái hồi có thể đứng câu cá đó. Tất cả các bước chỉ có : kéo quần xuống, xả xong rồi vảy cho khô thôi. Quá gọn gàng mà không sợ bẩn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.