Tokyo Revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp! – Chương 18. Đi mua đồ mà gặp người quen. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Tokyo Revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp! - Chương 18. Đi mua đồ mà gặp người quen.

Hôm nay có vẻ mát giời nên bạn trẻ Kuroba Aoi quyết định lái xe đạp sang Shibuya mua sắm. Nhân mới lãnh lương hàng tháng cùng với sự thúc giục đi sắm quần áo từ phía nhị vị phụ huynh nên nó sẵn dịp đi chơi rồi mua đồ mới luôn.

Đến một đoạn phố không quen, nó gác xe đạp lại tại bãi gửi rồi đi dòng dòng xem coi có nơi nào hay ho không. Theo chuyên mục review phố xá trong web hóng chuyện vùng Kanto của nó, ở gần đây có vài shop quần áo dành cho thiếu niên với giá cả rất phải chăng. Giờ mà. ua đồ xong ghé qua quán nước làm ly sinh tố là vừa đẹp luôn.

\”Tới rồi, FM style. \”

Kuroba phấn khởi bước vào trong. Đầu tiên nó chọn mua áo ngực thể thao, thứ mà nó không thể thiếu trong cuộc đời. Gần như là một trong những trang phục dành cho nữ mà nó thích mặc nhất. Lý do đơn giản chỉ vì nó không có ngực, vì vậy mặc áo thể thao là quá hợp lý rồi. Vừa thoải mái lại rất tiện lợi.

Kuroba rất dễ tính, cứ lựa ngay màu trung tính nhất dựa theo số đo của mình mà lấy. Còn chả cần mất công nhờ nhân viên tư vấn.

Mua áo ngực xong, giờ nó chuyển sang mua áo đủ loại. Polo form rộng, sweater mỏng cho mùa hè, áo crop, sơ mi xuông, tee trắng in hình, áo thun mĩ đủ màu, hoodie, bomber rồi áo khoác gió. Cứ thứ gì thuận mắt là nó cho cả vào giỏ hàng như lựa cá ở siêu thị. Âu cũng vì nó tự biết cái mặt của mình rất dễ phối đồ rồi nên chả thèm đi thử luôn.

Thực ra mấy thứ Kuroba mua dễ phối gần chết. Thế nên nó cũng chả cần thử làm chi cho mệt. Đó là mua áo thôi, còn về quần thì…

Tất nhiên phải thử rồi.

Kuroba nhanh chóng chọn cho mình mấy cái quần cạp cao như gu thời trang thời trước khi nó chết ở thế giới cũ. Đa số quần nó lựa là quần thụng ống rộng, jogger, quần tây, quần ống xuông đủ kiểu, vài cái quần đùi jeans và quần thể thao. Thời này đang còn mốt quần jeans đáy ngắn ống bó nên nó đã phải tìm đồ ưng ý rất khó khăn.

\’Chà, thử hết đống quần này cũng mệt đây. \’

Kuroba chản nản nhìn vào cái giỏ toàn quần là quần mà muốn tụt huyết áp. Chẳng qua là nó muốn mua một lần cho tiện, đỡ phải đi nhiều lần hoặc qua shop khác. Bởi con trai nó vậy. Sống không quá phức tạp, nhất là trong khâu chọn quần áo. Cứ thấy cái gì thuận mắt là cầm lên thôi.

Kuroba thực sự không dư năng lượng để đi mua đồ cả ngày như các cô gái. Đến tận giờ nó vẫn không hiểu tại sao mấy cô bồ cũ của mình thích đi mua sắm đến thế. Mà tụi con gái hay có kiểu, mỗi lần vô shop là lựa ngó hết mọi xào đồ, thử cho đã rồi chỉ lựa được vài ba món. Đó là chưa kể nhiều cô ngồi lựa banh cả shop lên nhưng rốt cuộc lại chả mua được gì. Nhớ lại mỗi lần ngồi chờ người yêu lựa vài tiếng trong shop đồ là nó cảm giác thật đau đớn. Ngồi đợi mòn mỏi đến độ lòi trĩ.

Sao mà đám con gái có thể dư năng lượng cho mấy trò tẻ nhạt như thế?_ là câu hỏi mà bất kì tấm chiếu mới nào cũng đặt ra. Dù là gần như không dám hỏi người yêu mình câu đó vì sợ. Cả bạn trẻ trùm tán gái kia cũng không ngoại lệ. Cơ mà quen rồi mới biết lý do vì sao. Đơn giản chỉ vì các chị em luôn muốn trông thật xinh đẹp, hoàn hảo. Nhất là trước mặt người đàn ông của mình và mấy đũy nó ghét.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.