Tỏ Tình – Ưng Chanh – Anh Đang Dỗ Cô – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Tỏ Tình – Ưng Chanh - Anh Đang Dỗ Cô

BẠN ĐANG ĐỌC

Hồi còn học đại học, Châu Kinh Trạch và Hứa Tùy là hai cá thể hoàn toàn đối lập, khác nhau một trời một vực, hai người họ vĩnh viễn sẽ không xuất hiện cùng lúc.
Một người tùy hứng phóng đãng, luôn được đám đông vây quanh sùng bái. Còn một người lại…

#happyending
#hiendai
#ngontinh
#totinh
#txvt

Đến tận gần sáng Châu Kinh Trạch mới chịu để cô đi, Hứa Tuỳ chạy bước nhỏ quay về lều, cô nhẹ nhàng cởi áo khoác, Hồ Thiến Tây vẫn đang chìm trong giấc mộng bỗng khuơ nắm đấm loạn xạ, gằn giọng nói: \”Cậu đã đi đâu?\”

\”Mình vừa…\”

Hứa Tuỳ còn chưa nói xong, Hồ Thiến Tây đã ngắt lời cô: \”Lộ Văn Bạch, đừng tưởng anh tránh mặt em là em sẽ không theo đuổi được anh!\”

Hoá ra không phải nói với cô, Hứa Tuỳ thở phào một hơi, cô cho cánh tay đang lộ ra bên ngoài của Hồ Thiến Tây lại vào trong túi ngủ, sau đó chỉnh chăn gối cho cô ấy rồi mới đi nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người hầu như vẫn chưa dậy, thế là ngắm mặt trời mọc coi như thất bại, bọn họ chỉ đành thu dọn đồ đạc, gỡ lều trại trả cho khu ngắm cảnh, dự định quay về homestay rồi tính tiếp.

Sau khi nghỉ ngơi xong, Hồ Thiến Tây tràn đầy sinh lực kéo theo Hứa Tuỳ đi dạo ngắm cảnh đẹp ở xung quanh, phân đội nhỏ \”Tâm tình có gas\” chỉ đành đi cùng, theo sau còn có thêm Tần Cảnh và một cặp tình nhân.

Bọn họ đi dạo khắp nơi, Hồ Thiến Tây nhìn thấy phía trước treo một biển hiệu bằng gỗ, bên trên viết hai chữ \”cầu treo\”, mắt cô ấy sáng bừng.

Trang Chủ   Tỏ Tình – Ưng Chanh   Chương 39: Anh đang dỗ cô
TỎ TÌNH – ƯNG CHANH

Chương 39: Anh Đang Dỗ Cô
Ưng Chanh

10/01/2023

Trước   Sau

Đến tận gần sáng Châu Kinh Trạch mới chịu để cô đi, Hứa Tuỳ chạy bước nhỏ quay về lều, cô nhẹ nhàng cởi áo khoác, Hồ Thiến Tây vẫn đang chìm trong giấc mộng bỗng khuơ nắm đấm loạn xạ, gằn giọng nói: \”Cậu đã đi đâu?\”

\”Mình vừa…\”

Hứa Tuỳ còn chưa nói xong, Hồ Thiến Tây đã ngắt lời cô: \”Lộ Văn Bạch, đừng tưởng anh tránh mặt em là em sẽ không theo đuổi được anh!\”

Hoá ra không phải nói với cô, Hứa Tuỳ thở phào một hơi, cô cho cánh tay đang lộ ra bên ngoài của Hồ Thiến Tây lại vào trong túi ngủ, sau đó chỉnh chăn gối cho cô ấy rồi mới đi nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người hầu như vẫn chưa dậy, thế là ngắm mặt trời mọc coi như thất bại, bọn họ chỉ đành thu dọn đồ đạc, gỡ lều trại trả cho khu ngắm cảnh, dự định quay về homestay rồi tính tiếp.

Sau khi nghỉ ngơi xong, Hồ Thiến Tây tràn đầy sinh lực kéo theo Hứa Tuỳ đi dạo ngắm cảnh đẹp ở xung quanh, phân đội nhỏ \”Tâm tình có gas\” chỉ đành đi cùng, theo sau còn có thêm Tần Cảnh và một cặp tình nhân.

Bọn họ đi dạo khắp nơi, Hồ Thiến Tây nhìn thấy phía trước treo một biển hiệu bằng gỗ, bên trên viết hai chữ \”cầu treo\”, mắt cô ấy sáng bừng.

Thịnh Nam Châu liếc một cái liền quay đầu rời đi, Hồ Thiến Tây nhanh mắt kéo anh ấy tiến về phía trước, Thịnh Nam Châu bám chặt lấy lan can đánh chết cũng không chịu đi, anh ấy nghiến răng nghiến lợi: \”Cậu cố tình đúng không, ông đây mắc hội chứng sợ lỗ.\”

Hoa văn của cầu treo hệt như sinh vật dưới đáy biển sâu thẳm, lúc nhúc cộng thêm màu sắc vô cùng nhức mắt.

\”Vậy thì càng phải khắc phục.\” Hồ Thiến Tây nói.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.