Tình Yêu Kỳ Lạ Đã Xuất Hiện Rồi – Bkpp – CHƯƠNG 128 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Tình Yêu Kỳ Lạ Đã Xuất Hiện Rồi – Bkpp - CHƯƠNG 128

Chương 128.

Khi Mã Quần Diệu rời ban công quay về phòng, điện thoại của hắn đã nóng bừng lên vì cuộc gọi. Hắn cầm nó trong tay hồi lâu, tựa như đang cầm trái tim dồn dập những khúc nhịp rộn ràng.

Trên giường, Lâm Y Khải vẫn đang say ngủ.

Rèm mi dài của Omega rũ bóng dưới quầng mắt, tiếng hít thở nhẹ nhàng kéo dài đều đặn vang lên, đương nhiên là chủ nhân của nó ngủ rất ngon. Nhưng khi Mã Quần Diệu đến gần, hình như y vẫn cảm nhận được gì đó, bèn lấy tay choàng quanh cổ Mã Quần Diệu rồi nhắm mắt mò mẫm để lần nữa vùi mặt vào cổ Alpha.

Nơi đó là chỗ mà mùi pheromone nồng nàn nhất trên cơ thể Alpha, cũng là nơi Omega cảm thấy thân mật nhất một cách bản năng sau khi bị ký hiệu.

Niềm hạnh phúc ngọt ngào kín không kẽ hở lại ùa đến.

Mã Quần Diệu đang bị một đôi tay vòng quanh cổ, hắn lấy ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm của Omega.

Rõ ràng là cơ thể hắn đã rất mệt mỏi, nhưng chẳng hiểu sao tinh thần vẫn rất chi là hưng phấn.

Ngày mai, Mã Lãng sẽ đến đảo Phuket.

Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, Mã Quần Diệu không kìm chế được nữa mà lấy tay nâng mặt Lâm Y Khải lên khỏi cổ mình rồi hôn một cái.

Có lẽ do hắn hôn quá mạnh, cũng có thể là vì đột nhiên bị dời khỏi vị trí cũ nên Omega cảm thấy bất mãn. Y hơi nhíu nhíu mày, đoạn cất giọng mũi trầm khàn ư hử vài tiếng kháng nghị.

Mã Quần Diệu sợ mình bất cẩn làm người thương tỉnh lại, nên sau khi hôn xong thì vội vàng rón rén úp mặt Lâm Y Khải vào hõm cổ mình một lần nữa. Lúc này lông mày của Lâm Y Khải mới dần dần giãn ra, y dụi dụi mình cho thoải mái, thậm chí còn thỏa mãn ngáy.

Mã Quần Diệu cầm lòng không nổi, hắn xích lại gần một chút, muốn nghe tiếng ngáy khò khò đáng yêu này rõ ràng hơn. Có điều càng sán lại gần, hắn mới phát hiện ra điều hiển nhiên là nhịp tim đập của mình to hơn một chút.

Đây là một buổi tối bình yên và dịu dàng, thế nhưng cảm xúc trong lòng Mã Quần Diệu lại tựa thủy triều cuộn sóng.

Một giây trước hắn còn cảm thấy thoáng mất mát vì không thể nào chia sẻ khoảnh khắc này với Lâm Y Khải ngay lập tức, nhưng một giây sau lại len lén thấy may mắn vì mình có thể ôm Omega say ngủ đến nhường này, để một mình hưởng thụ lấy cảm xúc hân hoan.

Không có bất cứ ngôn ngữ nào có thể hình dung được thứ rung động bí ẩn kia –

Mèo đực bé bỏng à, em có biết là mình sắp gặp cha của anh rồi không?

Mã Quần Diệu lấy ngón tay vuốt ve gương mặt của Omega.

“Khò…”

Một luồng hơi ấm áp phả lên cổ Mã Quần Diệu, Lâm Y Khải chẳng hay biết điều gì, y lại vùi mặt vào cổ hắn ngáy khò khò.

Cuối cùng, lần này Mã Quần Diệu cũng nghe thấy rõ ràng rồi.

Khi bình minh ló rạng, ánh nắng trên biển xuyên qua rèm cửa màu ngà sữa rơi rắc vào trong phòng. Lâm Y Khải ngủ rất ngon lành, y lờ mờ cảm thấy nắng mai đang chiếu lên mặt mình. Vốn là người luôn luôn khắt khe với chính mình, lần này y lại có tâm trạng muốn nằm ì ra giường một cách hiếm hoi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.