Tình Địch Biến Thành Đạo Lữ, Thiếu Tông Chủ Hợp Hoan Tông Cưỡng Ép Bắt Về Nhà 1 – Chương 3: Ngươi có là nam nhân ta cũng lấy – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Tình Địch Biến Thành Đạo Lữ, Thiếu Tông Chủ Hợp Hoan Tông Cưỡng Ép Bắt Về Nhà 1 - Chương 3: Ngươi có là nam nhân ta cũng lấy

Dược Vương Cốc thoang thoảng một mùi hương dược liệu nồng đậm. Các nồi thuốc xung quanh đang sôi sùng sục, hơi nước bốc lên làm mờ đi bóng dáng hai người trong dược xá.

\”Ngươi cứu một tình địch như ta để làm gì? Minh Tích Nguyệt, thì ra ngươi lại là người có lòng nhân hậu như thế?\”

Sở Tinh Lan vừa tỉnh lại đã thấy mình chưa trở về quê nhà, đầu óc cậu trống rỗng, thậm chí còn mong rằng mình thật sự đã chết rồi.

\”Hiện giờ ngươi đang ở Dược Vương Cốc, có bệnh thì tranh thủ chữa đi.\”

Cơ hội quay về nhà của ta tiêu tan rồi!

Dẫu biết rằng chưa chắc đã quay lại được, nhưng dù sao cũng tốt hơn ở lại nơi thế giới xa lạ, chẳng có chút gắn bó này.

Cậu vốn chẳng phải người của thế giới này.

Minh Tích Nguyệt thấy Sở Tinh Lan tỉnh lại, đột nhiên giả vờ yếu đuối, khóc lóc đầy thương tâm, cứ như một đạo lữ tình sâu nghĩa nặng thật sự. Điều này làm cho Sở Tinh Lan đang thất thần cũng bị kéo trở lại thực tại.

\”Chúng ta đã nói là sẽ yêu thương nhau trọn đời, ngươi không thể bỏ mặc vi phu mà đi được! Ngươi đi rồi, ta biết làm sao đây?!\”

Người trong lòng là nam nhân, điều này đối với Minh Tích Nguyệt, kẻ xưa nay chưa từng tiếp xúc với những chuyện liên quan đến Long Dương mà nói, chẳng khác nào một tin sét đánh ngang tai.

Nhìn Sở Tinh Lan sắp thân tử đạo tiêu, Minh Tích Nguyệt cắn răng quyết định cứu người. Y ôm lấy cậu, vội vàng bay đến Dược Vương Cốc, bỏ ra một khoản tiền lớn để nhờ cốc chủ ra tay cứu giúp.

Trong thời gian này, y luôn nghi ngờ rằng có lẽ đây là mưu kế của Sở Tinh Lan, nên lén mua vài bộ nữ trang để so sánh.

Khi thấy khuôn mặt trong bộ nữ trang của Sở Tinh Lan giống hệt với người trong lòng của mình, trái tim lơ lửng của Minh Tích Nguyệt cuối cùng cũng tan nát.

\”Thì ra đúng là ngươi! Hu hu hu hu Ngưng Hương Tiên Tử của ta không còn nữa, biến thành một nam nhân rồi!\”

Minh Tích Nguyệt đau lòng không thôi, mất ngủ suốt ba ngày, chỉ nghĩ mãi về mối tình đã chết yểu của mình.

Sở Tinh Lan không còn gì để nói: \”Ta là nam nhân, thứ ngươi có, ta cũng có. Ngươi không thích nam nhân, còn giả vờ tình sâu nghĩa nặng làm gì? Đừng để người khác hiểu lầm, sau này ngươi không tìm được đạo lữ lại đổ tại ta.\”

Cậu vốn chỉ vì chạy trốn mà phải hy sinh phong cách ăn mặc của mình, chứ không có sở thích làm đạo lữ của nam nhân.

Phải nói rằng, khi mặc nữ trang, đúng là chưa ai phát hiện ra cậu, cũng rất thường xuyên mặc nữ trang để làm việc.

Còn Minh Tích Nguyệt nhìn chẳng giống cong, chắc chỉ là không cam lòng, cố ý trêu chọc cậu mà thôi.

Trong lúc đầu óc rối ren, Sở Tinh Lan đã nghĩ ra được kế hoạch mới để trở về.

Hiện giờ, không còn cái hệ thống chết tiệt nào trói buộc cậu nữa, cậu cuối cùng cũng có thể làm điều mình muốn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.