Viên Hằng Duệ ghen tị với những người mà Vệ Lai thích, từ Chương Nham Tân cho đến Châu Túc Tấn, từ chiếc đồng hồ kia đến siêu thị Vệ Lai và cửa hàng Giang An Vân Thần.
Cafe đã pha xong, Vệ Lai bảo anh ta đi qua.
Anh ta đặc biệt vòng xa như vậy tới văn phòng cô, là vì muốn uống một tách cafe do cô pha.
Luật sư lấy hợp đồng mua bán mặt bằng đưa cho cô xem.
Vệ Lai ngồi xuống, nghiêm túc đối chiếu những thông tin cơ bản.
Hợp đồng Viên Hằng Duệ đã xem qua từng câu từng chữ, còn cẩn thận hơn cả tài liệu dự án nữa, sẽ không có vấn đề gì. Đương nhiên anh ta sẽ không nói cho Vệ Lai biết.
\”Tuần này Châu Túc Tấn có đến đây không?\”
\”Vừa mới đến, hai ngày tới anh ấy có diễn đàn tài chính cấp cao, tôi sẽ đến đó xem.\”
Ngày kia là 20 tháng 5, cho dù đó là ngày lễ thì diễn đàn vẫn sẽ diễn ra.
Tuần trước anh đã đến thăm cô, cũng đã ăn mừng 20 tháng 5 với cô trước.
Cô đưa hợp đồng qua cho anh ta ký tên, có cảm giác nghi thức như tặng một món quà, sang tên xong rồi giao toàn quyền ủy thác cho luật sư xử lý.
Viên Hằng Duệ ở đó nửa tiếng, mọi chuyện cũng đã nói xong, không thể không tạm biệt.
Nửa tiếng với anh ta nhanh tựa như nửa phút, chớp một cái đã trôi qua.
Trước khi đi còn liếc mắt nhìn văn phòng của cô thêm vài lần, không biết lần sau đến sẽ là khi nào.
Từ toà văn phòng đi ra, anh ta lại đến siêu thị bên cạnh mua vài gói thuốc lá.
Vệ Lai cất hợp đồng đi, trợ lý hỏi cô đến nhà ăn dùng bữa hay đóng gói mang về.
\”Lát nữa tôi sẽ đến ăn, đi trước đi, không cần chờ tôi.\”
Cô đã trả lời email của Triệu Liên Thần, về việc liệu có thể giữ khu vực sách miễn phí trong cửa hàng mới của Vệ Lai Bách Đa hay không, cô vẫn kiên trì giữ quan điểm của mình.
[Bây giờ ngành sản xuất cạnh tranh kịch liệt như vậy, nếu bản thân không có tình cảm và văn hóa doanh nghiệp* thì con đường sẽ càng đi càng hẹp, tài sản của ban quản lý theo nước lên thì thuyền lên, thế thì sẽ dần quên mất ý định ban đầu, như vậy Vệ Lai Bách Đa sẽ không lâu dài được. Nếu giám đốc Triệu chỉ muốn kiếm tiền thật nhanh, thì cứ coi như tôi chưa nói gì đi.]
[Bây giờ diện tích mở cửa hàng mới đều bị hạn chế, tôi biết rõ việc bố trí phòng tự học trong mỗi cửa hàng là không thực tế, nhưng thiết kế góc cà phê và sách trong 30 mét vuông là hoàn toàn có thể thực hiện được, đặc biệt là những cửa hàng trong trung tâm thương mại, có thể có chỗ để nghỉ chân, trải nghiệm mua sắm sẽ hoàn toàn khác biệt.]
[Không cần quá nhiều sách, mỗi bàn đặt mười quyển hay tám quyển là được, các cửa hàng trong khu vực định kỳ sẽ trao đổi sách qua lại cho nhau, làm cho lượng sách lưu động lên, chi phí thực tế sẽ không tăng nhiều.]
[Khi tiếp quản siêu thị Vệ Lai, tôi đã muốn biến khu vực đọc sách miễn phí thành một tấm danh thiếp của siêu thị, và ở Vẹ Lai Bách Đa này, tôi hy vọng có thể được tiếp tục duy trì điều đó. ]


