Chuyện có những tình tiết gây khó chịu, mong quý vị hít thở thật sâu, uống nước vào, cố gắng kiếm chế lại ,đừng đập điện thoại, đừng đập những thứ xung quanh, xin chân thành cảm ơn!
Ninh Thịnh về đến nhà cô khóa cửa tắt nguồn điện thoại lao vào phòng nằm xuống, tuy chỉ vừa ngủ dậy xong nhưng không hiểu sao cô vẫn cảm thấy rất mệt, mệt từ thể xác đến cả tinh thần, giấc ngủ này Ninh Thịnh ngủ đến trưa ngày hôm sau
Buổi trưa thức dậy Ninh Thịnh cảm thấy đầu đau như búa bổ, khắp người đều khó chịu, cô cố gắng đứng dậy xuống bếp rót cho mình ly nước, rửa mặt , bụng bởi vì đói mà có chút đau, nhưng Ninh Thịnh lại không muốn ăn gì, cô đi đến ghế ngồi xuống
Bên ngoài vang lên tiếng rõ cửa, Ninh Thịnh cứ ngồi đó không động đậy, tiếng gõ cửa không dứt, dừng lại một lúc rồi tiếp tục vang lên
Ninh Thịnh nhàn nhạt liếc mắt ra ngoài rồi tiếp tục ngồi đó, qua rất lâu thì tiếng gõ cửa cũng dừng lại
Ninh Thịnh ở nhà ba ngày rồi mới đi đến trường, đến lớp vừa mới bước vào thì bắt gặp nhiều ánh mắt, có thương hại có hả hê có đồng lòng, Ninh Thịnh bỏ qua tất cả rồi đi đến ngồi bên bàn mình
Cô không để tâm đến lấy sách trong cặp ra, tập trung đọc, trước mặt có người xuất hiện, Ninh Thịnh giương mắt lên nhìn , là bạn học ngồi gần cô, Ninh Thịnh nở nụ cười nói :\”Có việc gì sao?\”
Cô gái siết tay nhìn xung quanh, sau đó từ từ ngồi xuống, dáng vẻ muốn nói nhưng lại không dám nói, cô gái ấy nhìn thấy Ninh Thịnh vẫn luôn cười với mấy thì hít lấy một hơi nói :\”Ninh Thịnh cậu với nhóm Thần Dực chia tay rồi sao?\”
Ninh Thịnh ngẩn người, bàn tay lặt sách dừng lại một lúc, cô hơi cúi đầu , cô chưa bao giờ nghĩ đến việc đó, bọn họ là chia tay sao?
Cô gái kia thấy Ninh Thịnh như vậy thì có hơi đau lòng, dù sao so với Bạch Liên thì cô ấy càng chấp nhận Ninh Thịnh hơn, Ninh Thịnh rất tốt lại hay thích cười, tuy rằng có hơi khó gần một chút nhưng không tỏ vẻ như Bạch Liên
Cô bạn đó lại nhẹ giọng nói :\”Hôm mọi người đi sinh nhật Bạch Liên về, đều bàn tán về đoạn video đó, nhưng tất cả đều không nói ra ngoài, hôm trước Bạch Liên đến lớp cùng với..cùng với bọn họ!\” cô ấy nói rồi dừng lại nhìn Ninh Thịnh, bọn họ ở đây không cần nói thì Ninh Thịnh cũng biết là ai, cô nhẹ gật đầu, cô gái kia lại nói :\”Thật ra lúc họ đến lớp cũng không ai nói gì, dù sao đó cũng là việc riêng của người khác, nhưng nó bị lộ ra như vậy cũng không thể tránh khỏi việc bị bạn bè nhóm ngó, có một bạn gái lớp mình không thích Bạch Liên đã lớn tiếng châm chọc cô ấy, vậy là hai người lao vào đánh nhau, sau đó…sau đó mình thấy…thấy bọn họ bảo vệ Bạch Liên lắm, đem cô ta đến phòng y tế rồi cùng nhau về nhà, mình còn nghe nói, Bạch Liên về nhà nhốt mình trong phòng cắt tay tự sát!\” giọng nói cô ấy càng lúc càng nhỏ, Ninh Thịnh nghe xong thì sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, hai tay cầm quyển sách đều lạnh run lên, cô gượng cười nhẹ gật đầu với cô ấy nói :\”Cảm ơn cậu!\”
\”Không có gì!\” cô bạn ấy đứng dậy đi về chỗ ngồi của mình, Ninh Thịnh vẫn ngồi tại chỗ, tiếng chuông vào học vang lên, cả ngày hôm nay Ninh Thịnh vẫn luôn ngồi tại bàn học của mình, trên tay vẫn cầm quyển sách đó ánh mắt chưa từng dời đi, bạn học thấy dậy cũng chỉ nói vài câu rồi không để ý đến, có thì cũng là cô bạn vừa rồi xuống căn tin mua cho cô một cái bánh mì cùng với một chai nước, nhưng Ninh Thịnh cũng không có ăn


