Vì hôm nay là chủ nhật nên cũng không cần phải đi học, với lại dù sao cô cũng khiến hắn thành ra như vậy nên phải ở nhà chăm sóc cho người ta
Sau khi ăn sáng xong ,cô vào bếp dọn dẹp, Nghiêm Khang thì vẫn nằm trên ghế , điện thoại trên bàn reo lên, nhìn cái tên hiển thị trên màn hình Nghiêm Khang nhíu mày
\’Bé con\’
Hắn biết người duy nhất được cô gọi như thế này là Thần Túc, nghĩ đến cô còn chưa từng gọi tên hắn đến lần thứ hai đâu, hắn cảm thấy tức giận nên không muốn gọi cô ra cho bỏ ghét
Chuông điện thoại vang lên hồi thứ 5 thì tắt máy, nhưng chỉ một lúc sau đó nó lại vang lên lần nữa lần này là một số khác, số điện thoại này hắn cũng biết là Nguyễn Luân, hắn thở dài vừa định gọi cô thì Ninh Thịnh đã từ phòng bếp ra, nhìn thấy cô nói chuyện mà cười rất tươi trong lòng hắn cảm thấy bực bội không khỏi lẩm nhẩm
\”Có gì vui đâu mà cười dữ vậy, hứ!\”
Hắn nghĩ mình đã nói rất nhỏ, nhưng Ninh Thịnh hoàn toàn nghe rõ, cô khẽ cười tiếp tục nói chuyện, đầu dây bên kia là Nguyễn Luân, hắn nói hắn đang ở cùng hai anh em Thần Dực và Thần Túc, hỏi cô bọn họ có thể đến nhà cô chơi không
\”Hửm, chỉ một ngày không gặp mà nhớ em rồi sao?\”
\”Kh…không có !\”
Giọng nói bên kia lắp bắp, không cần nhìn thấy cô cũng biết có người đã đỏ mặt, vì vậy cô càng muốn trêu chọc thêm
\”Nếu không nói thật em sẽ không nói địa chỉ đâu!\”
Bên kia im lặng một hồi thì âm thanh nhỏ xíu vang lên, nếu như cô thật sự không thính tay thì có thể đã không nghe được
\”Nhớ!\”
\”Ha ha ha…\”
Cô cười lớn, nhìn qua Nghiêm Khang nằm trên ghế, cô nghĩ việc này nên cần làm rõ và để cho bọn họ biết, vì vậy cô nói ra địa chỉ
Sao khi nghe điện thoại xong, cô đến ngồi cạnh hắn, nâng đầu cho hắn nằm lên đùi mình, nhẹ nhàng vuốt tóc nói
\”Một lát nữa nhóm người Thần Túc sẽ đến đây!\”
\”A!\”
Nghiêm Khang giật mình, hắn thật sự đã chuẩn bị tâm lý để duy trì mối quan hệ này với cô trong bí mật, hắn lo cô không muốn nói ra vì sợ bạn hắn buồn, nhưng cô lại đồng ý công khai cho bọn họ biết, dù yêu đương lén lút cũng đủ khiến hắn thỏa mãn nhưng ai lại không muốn danh chính ngôn thuận nắm tay người mình yêu
\”Anh yên tâm nếu như đã muốn để anh bên cạnh em thì mọi việc để em lo liệu!\”
Nghe cô nói hắn cảm thấy rất ấm áp, ngày trước hắn luôn là người đứng dậy bảo vệ người khác, bây giờ hắn lại được nhiều khác che chở, nhưng cảm giác này thật sự không tệ chút nào
Cả hai ngọt ngào nói chuyện với nhau, khoảng 1 tiếng sau thì tiếng chuông cửa vang lên, Ninh Thịnh ra ngoài mở cửa , Nghiêm Khang trong này thì thấp thỏm ngồi dậy, hắn ngồi xuống chiếc gối được cô để sẵn ,cho dù có là bạn thân đi chăng nữa thì hắn cũng không muốn người ta thấy cảnh hắn nằm dài ở đây đâu, bộ hắn không biết mất mặt hay sao!


