\”Này, hôm nay NLMG lên sóng tập đầu tiên, tụ tập ở nhà mày cùng coi phim được không?\”
Dunk vừa mới thức dậy sau một đêm khó ngủ, mặt mũi sưng húp, cả người uể oải, đầu thì lâng lâng.
\”Hả?\” Nhận điện thoại của Louis, Dunk ngơ ngẩn chưa kịp bắt nhịp được câu hỏi của bạn. Sao lại cần coi chung?
\”Tao bảo, dù sao mọi người đều rảnh rỗi, lâu rồi không tụ tập, nhân dịp phim của PP lên sóng, mở party được không?\”
\”C..cũng được.\” Ngập ngừng đôi chút, Dunk gật đầu đồng ý.
\”Vậy giờ tao thông báo cho cả nhóm, ai đến được thì đến. Tầm 3h tao ghé qua đón mày, đi mua đồ ăn nhaaaaa\”
\”Ok ok, được.\”
Cúp máy, nhìn trong group bắt đầu nhảy loạn tin nhắn của mọi người, Dunk nhăn mặt nắn nắn cái trán cho bớt đau, loạng choạng đứng dậy đi vào phòng vệ sinh, Dunk ngơ ngẩn nhìn kẻ trong gương, đôi mắt sưng đỏ, đầu tóc bù xù, môi trắng nhợt cùng cái bụng âm ỉ đau, Dunk thở dài mệt mỏi, lại nữa rồi, vòng lặp tự ngược của mình.
Mỗi lần đều vậy, từ ngày yêu đơn phương Joong, Dunk cứ lặp đi lặp lại vòng lặp hành hạ mình thế này, yêu, đến lại gần Joong, được chăm sóc nuông chiều, thấy hy vọng, rồi lại vì một ai đó, hay vì sự mơ hồ của Joong mà thất vọng, tan nát lòng, đòi từ bỏ, quyết tâm muốn buông tay, rồi lại bị hành động dịu dàng của Joong làm xiêu lòng mà sa ngã vào tình yêu đó một lần nữa. Đau đớn bao lần, vấp ngã bao lần, lại vẫn cứ cố chấp đâm đầu vào…..
Dunk hôm nay nói rằng quyết tâm quên đi, nhưng ngày mai, lại đâu lại vào đấy. Cũng chẳng biết tới bao giờ, chuyện tình đơn phương đau khổ này mới kết thúc đây….. chắc là…. nghĩ đến mấy story gần đây của Joong và Emily, Dunk cười khổ, chắc cũng sắp kết thúc rồi, khi Joong bên cạnh xuất hiện một người mới, đó là lúc cậu phải rời đi, đúng không?
Mắt Dunk chua xót, nghĩ đến cảnh tượng Joong có một ai đó sánh đôi bên cạnh không phải mình, tim cậu lại quặn thắt. Hít hít mấy hơi thật sâu, cắn chặt môi lại, Dunk nén xuống những giọt nước mắt đang chực trào muốn tuôn rơi. Xả mạnh vòi nước, cậu hất liên tục nước lạnh lên mặt mình cho tỉnh táo lại, Dunk, không được khóc, tuyệt đối không được khóc nữa!!! Hai tiếng nữa bạn bè mày sẽ đến, khóc sưng mắt rồi làm sao nói dối được đây? Họ lo lắng cho mày nhiều như vậy bộ chưa đủ sao Dunk?
Thở hắt một hơi, Dunk nhoẻn miệng, nở một nụ cười giả dối, đôi mắt ảm đạm dần, đôi môi dần hạ xuống, cậu đành thôi.
Làm đủ mọi cách từ lăn trứng luộc, chườm đá, bôi son dưỡng…. Dunk cuối cùng cũng tươm tất và tươi tắn hơn một chút.
6h chiều, Joong nắm tay Dunk, cười tủm tỉm xách cả đống đồ ăn trở lại condo chờ mọi người tới. Vốn dĩ là Louis đi cùng Dunk, nhưng không hiểu vì sao, cuối cùng người đi theo cậu lại biến thành Joong. Đối mặt với vẻ vui tươi hào hứng của p\’Den, Dunk thở dài lại thở dài bất lực, tim lại rung rinh nữa rồi.
\”Dunk~ ter ~ bae biiiii~ \” Joong ôm cứng ngắc Dunk, giở giọng làm nũng, nhớ đến chuyện ngày hôm qua Pond cáu gắt hỏi mình có phải có bạn gái hay không, nhớ tới lời đe dọa của Phuwin, nhớ đến mấy lần từ chối đi chơi cùng mình của Dunk, Joong cảm thấy mình phải giải thích gì đó. Dù cậu không dám gọi tên mối quan hệ giữa mình và Dunk, nhưng Joong cũng không muốn Dunk hiểu lầm lòng mình.