[Thô Tục/Song Tính] Long Phượng Mật Tình – 10 – Tiểu biệt thắng tân hôn, đi thanh lâu, gặp lại bạn cũ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Thô Tục/Song Tính] Long Phượng Mật Tình - 10 - Tiểu biệt thắng tân hôn, đi thanh lâu, gặp lại bạn cũ

\”Ưm ~ ~\” Phượng Vân Khanh thít chặt lỗ đít, lỗ đít đã bú hai con cặc được hai canh giờ rồi.

Phượng Vân Khanh nằm nghiêng trong lòng ngực Trì Uyên, Trì Uyên kéo cao một chân y hung hăng thúc đụ, như muốn đụ hư y: \”Đủ rồi ưm ~ ~ đã nói ba ngày mà a a a ~ ~ ~ nói không giữ lời ~ ~ ác long! Ưm ~ ~ ~ đã sắp bốn ngày rồi a a a~\” Dù cho không phải phàm nhân vẫn chịu không nổi.

Trì Uyên vuốt cái bụng nhỏ đã bị hắn địt đến căng tròn: \”Ai kêu ngươi ăn ngon như vậy ~\”. Hắn thở dốc hổn hển, cặc bự liên tục thọc vào lỗ dâm nóng rực, trứng dái thô to không ngừng vỗ vào kẽ mông Phượng Vân Khanh.

Phượng Vân Khanh rên rỉ nũng nịu theo từng cú nắc cặc của hắn: \”Dâm ma ưm ưm ~ ~ thật sự không được ~ ~ đít xót quá ~ ~ tha ta đi ~ ~ ~ ưm ~ ~ thật đó ~ ~ thật sự nhiều quá ư ưm ~ ~ ~\”

Trì Uyên buông chân y xuống, bóp chặt eo y bắt đầu tăng tốc, tiếng địt nhau vang lên liên miên không dứt, Phượng Vân Khanh cũng không rảnh để tâm những âm thanh xấu hổ này, chỉ có thể liều mạng hùa theo động tác của hắn, hai người tựa như dã thú giao triền bên nhau. Trì Uyên cắm cặc vào thật sâu bên trong lỗ đít hung hăng nghiền áp điểm nứng, bắp đùi Phượng Vân Khanh phát run, bụng nhỏ căng chặt, đít dâm thít chặt bú lấy thân cặc không ngừng mút vào.

Trì Uyên đỉnh thêm vài cái thật mạnh rồi mãnh liệt bắn ra.

\”A a a a ~ ~ ~ thật nhiều thật nhiều ~ ~ ~ Trì Uyên ~ ưm ưm ưm ưm ~ ~ ~ hơ hơ ~ ~~\”

Phượng Vân Khanh run rẩy đẩy hắn ra: \”Thật sự, thật sự không thể làm nữa đâu, chuyện ma khí ưm ~ phải nhanh chóng giải quyết ~\”

Trì Uyên nâng chân y lên, thỏa mãn nhìn hai cái lồn dâm cùng với cái bụng nhỏ hơi sưng lên vì bị hắn bắn đầy: \”Vân Khanh, ngươi xem, có giống ngươi đang mang thai đứa con của chúng ta không.\”

Phượng Vân Khanh còn hơi thở dốc, nghe được lời hắn nói, cúi đầu nhìn bụng của mình, thật sự rất giống mang thai. Hai chân y vòng qua eo Trì Uyên, đuôi mắt khẽ nhếch lên hỏi: \”Ngươi muốn có con không?\”

Trì Uyên rất nghiêm túc nhìn y trả lời: \”Không muốn, có con rồi ngươi sẽ không để ý đến một mình ta nữa, có điều có một đứa con cũng không tồi, Khanh Khanh, ngươi muốn sao?\”

Phượng Vân Khanh nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó lại gật gật đầu, lưu luyến cười nói: \”Ta kỳ thật cũng không quá muốn, có điều tưởng tượng đó là con của ta và ngươi, lại cảm thấy có chút chờ mong.\”

Trì Uyên ôm y vào lòng: \”Vậy… chúng ta sinh một đứa, có điều muốn có con, phải giao hợp bằng nguyên hình.\”

Phượng Vân Khanh sửng sốt: \”Lúc trước… lúc trước không phải…\” Lúc trước hai người dùng nguyên hình để làm tình không biết bao nhiêu lần rồi nữa.

Trì Uyên ghé sát vào tai y: \”Là nguyên hình thật sự kìa, trừ bỏ lần phân thân lúc trước, ta vẫn luôn là nửa người nửa nguyên hình, còn phân thân thì lại không thể làm ngươi mang thai.\”

Phượng Vân Khanh ôm cổ hắn, đỏ mặt nhẹ giọng nói: \”Vậy từ đây trở về sau…\”

Y còn chưa nói xong, Trì Uyên khẽ cười: \”Được.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.