Thổ Phỉ Công Lược – Ngữ Tiếu Lan San – Chương 160: Thuận tiện lừa chút tiền!!! – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Thổ Phỉ Công Lược – Ngữ Tiếu Lan San - Chương 160: Thuận tiện lừa chút tiền!!!

Xế chiều, phủ Vương gia phái người đến đây, nói là trong nhà đã bày xong yến hội, quan viên địa phương cũng đã tới, mời chư vị một đường qua đó dự tiệc.

\”Biết ngay là sẽ không yên tĩnh mà.\” Diệp Cẩn đổi một tư thế khác trong lòng Thẩm Thiên Phong.

\”Không muốn đi à?\” Thẩm Thiên Phong chỉnh lại tóc cho hắn, \”Vậy từ chối đi, hảo hảo ở nhà nghỉ ngơi.\”

Diệp Cẩn lắc đầu: \”Nếu không đi, nói không chừng quan viên địa phương sẽ bàn tán gì đó.\”

\”Ngươi mà cũng sợ bị người khác bàn tán?\” Thẩm Thiên Phong ngoài ý muốn.

\”Tất nhiên là không phải.\” Diệp Cẩn bĩu môi, \”Chỉ là Sở Hằng đóng quân ở Đông Hải nhiều năm như vậy, nếu đã có thể thu mua quan binh, thì không lý nào mà không thu mua quan viên, đúng lúc mượn cơ hội này đến xem thử.\”

Thẩm Thiên Phong nghe vậy cười nói: \”Nếu Hoàng thượng biết được, tất nhiên sẽ rất cao hứng.\”

Diệp Cẩn buồn bực: \”Sở Hằng thu mua quan viên địa phương, vì sao hắn phải cao hứng?\”

\”Ý ta nói là nếu Hoàng thượng biết ngươi vì hắn mà suy nghĩ như vậy, tất nhiên sẽ rất cao hứng.\” Thẩm Thiên Phong xoa bóp mũi hắn.

\”Ai nói ta suy nghĩ vì hắn chứ.\” Diệp Cẩn không cần suy nghĩ, \”Là do ta rảnh rỗi không có chuyện gì làm thôi.\” Chung quy bọn ta cũng không quá quen, loại chuyện này đừng nên nói lung tung.

Thẩm Thiên Phong cười giúp hắn mặc y phục, cùng nhau đi ra ngoài.

\”Hôm nay dự tiệc, ngươi phải tự mình cẩn thận một chút.\” Trong tiểu viện bên kia, Ôn Liễu Niên cũng dặn dò.

\”Lo lắng cho ta à?\” Triệu Việt hỏi.

\”Ly Giao là người của hắn, lúc trước đã điều tra qua thân thế của ngươi, ai cũng nói không rõ Sở Hằng hiện tại đã biết những gì.\” Ôn Liễu Niên nói, \”Vốn dĩ là ta không muốn cho ngươi đi.\” Nghĩ nghĩ lại bổ sung, \”Bản thân ta cũng không muốn đi !\” Cửu biệt gặp lại, lại là mùng một, vốn dĩ là muốn tay trong tay dạo phố, sau đó lại ăn sủi cảo nhân thịt cá thơm ngào ngạt, cuối cùng là chui vào trong ổ chăn ấm áp nói tình thoại, ai mà thèm đến Vương phủ dự tiệc chứ.

\”Thân thế của ta ngay cả bản thân ta cũng không rõ ràng, sư phụ cũng không nguyện nói cho ta biết, vậy hắn có thể biết cái gì.\” Triệu Việt mang giày cho hắn, \”Huống hồ cho dù biết, thì có thể làm gì?\”

\”Ngược lại cũng đúng.\” Ôn Liễu Niên ngồi ở bên giường, \”Mà thôi, đi thì đi, đúng lúc xem thử quan viên ở Đông Hải này làm người thế nào.\” Gần đây trời nổi bão, nói không chừng còn có thể lừa… Gom góp một chút bạc cho dân chúng.

Thượng Vân Trạch vốn dĩ không hứng thú với yến hội này, nhưng không chịu nổi hiếu kỳ của Mộc Thanh Sơn, cũng nhận lời đáp ứng. Vừa ra đến trước cửa liền lấy ra áo choàng chặt chẽ bao lấy hắn, lại đội mũ, sợ gió thổi lạnh. Ba cỗ xe ngựa một đường chạy về phía phủ Vương gia, các quan viên nghe tin cũng là sớm chạy ra đón, trên mặt mỗi người đều là ý cười giống nhau, nhưng tâm tư trong lòng đều khác nhau.

\”Đến rồi.\” Sau khi xe ngựa dừng ổn, Triệu Việt nói.

Ôn Liễu Niên lưu luyến không rời, rút tay ra khỏi lồng ngực hắn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.