Thất Gia – Chương 37: Bắt \’\’chuột to\’\’ (*) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 18 lượt xem
  • 2 tháng trước

Thất Gia - Chương 37: Bắt \'\'chuột to\'\' (*)

Bắt \’\’chuột to\’\’ (*)

(*) Nguyên văn là \”硕鼠\”- Con chuột lớn, là hình tượng trưng dân gian dùng để châm biếm bè lũ tham quan ô lại, vơ vét của cải nhân dân.

Trong phong thư ố vàng kia có nhét xấp dày liệt kê toàn bộ những chuyện từ xuất thân, gia tộc đến bốn mươi ba năm cuộc đời của Lý Diên Niên bằng thứ chữ li ti như muỗi, từng điều từng điều phân lớn bé. Lý Diên Niên lướt nhanh như gió, quét mắt xuống bên dưới, càng xem càng kinh hãi, đọc đến cuối cùng, hai tay kiềm không được mà bắt đầu run rẩy. Cứ như suốt bao năm qua vẫn luôn có đôi mắt chòng chọc theo dõi ngay bên cạnh vậy, Lý Diên Niên thấy say lưng mình lạnh toát, thấm tận xương. Cảnh Thất nhàng đặt chén rượu xuống, : \”Đại nhân đúng là có phúc, phu thê tình thâm, thân là mệnh quan triều đình, trong nhà tỳ nữ nha hoàn đông đảo, ngày cúng ông Táo hàng năm lại có thể nếm món kẹo đường(*) do chính tôn phu nhân đích thân vào bếp, quả thực khiến người khác phải ước ao\”.

(*) Ngày Hai mươi ba tháng Chạp hằng năm là ngày nhân dân cúng ông Táo, thời cổ dân gian thường cúng bái bằng kẹo đường nam hoặc mạch nha Quan Đông.

Đêm cúng ông Táo chính là đêm hôm trước.

Cảnh Thất như có điều gì xúc động, bèn than rằng: \”Cược sách sánh trà(*), cử án tề mi, tuy đều chỉ là những chuyện nhoi, tầm thường chốn phòng the, thế nhưng người sống đời toan tính những gì đây? Chẳng phải cũng chỉ mong ngày gió sầu mưa thảm, bước chân hoang tìm lối trở về, có được chốn như vậy để dừng chân thôi sao? Ông xem đạo lý này có đúng không , Lý đại nhân?\”.

(*) Cược sách sách trà: Điển tích này xuất phát từ bài đề sau cuốn Kim Thạch Lục. Sách viết vợ chồng Lý Thanh Chiếu và Triệu Minh Thành đều là người thích đọc sách cũng như sưu tâm sách, trí nhớ của Lý Thanh Chiếu lại vô cùng tốt, bởi vậy sau mỗi bữa cơm bà thường dùng phương thức thi thố để quyết định thứ tự uống trà. Mỗi người hỏi xem điển cố nào đó xuất phát từ dòng nào trang nào chương nào của quyển sách nào. Nếu đối phương đoán trúng thì uống trước, thế nhưng người thắng thường bởi quá độ vui vẻ mà làm sánh trà đầy áo. Cố sự này lưu truyền đến tận bây giờ, thường dùng để diễn tả quan hệ thuận hòa bền chặt, tôn trọng lẫn nhau giữa vợ và chồng.

Lý Diên Niên gắt gao nhìn y, trên gương mặt lúc nào cũng nở nụ cười tủm tỉm khiến người ta ưa thích giờ mơ hồ lên nét kinh hoàng, Cảnh Thất vẫn thản nhiên như thường, hỏi thêm lần nữa: \”Ông … đạo lý này có đúng hay không?\”.

Bầu khí giữa hai người lặng ngắt trong thoáng, đến cả Cát Tường đứng bên cạnh cũng không dám phát ra hơi thở mạnh. Chỉ cảm thấy cái đình lửa than cháy đượm này đột nhiên trở nên yên tĩnh mà lạnh lẽo, ý cười trên môi Cảnh Thất suy suyễn, nhưng vẻ hoảng sợ trên gương mặt Lý Diên Niên lại dần nhạt bớt, chỉ còn sót lại sự kiên định nào đó khó diễn tả thành lời, mang theo vẻ lặng yên gần như thấy chết sờn, sau đó gật đầu, đáp: \”Đúng vật, vương gia rất có lý\”.

Cuối cùng Cảnh Thất cũng thu lại vẻ mặt tươi cười \”thử lòng\” kia. Lúc y cười, gương mặt như được lột bỏ tầng mây mù dày đặc. Y đứng dậy, chắp tay mà đứng, tựa vào lan can phóng tầm mắt ra xa, tuyết trắng vạn dặm như cát nơi Hãn Hải, buông hút mình trong dải đất vô biên, mênh mang trắng xóa, chỉ sau đêm gột rửa hoàn toàn bụi bặm chốn nhân gian. Lúc lâu sau, y mới : \”Từ lúc bản vương tới nơi này, Lý đại nhân là người năng lui tới nhất, đó là Liêu tổng đốc cất nhắc Lý đại nhân, xem ông như người tâm phúc. Trong mắt bản vương Lý đại nhân xét về năng lực cũng như thủ đoạn đều không nên uổng tài ở chốn đây\”.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.