Chương 64:
Sáng sớm, khi Hạ Trí vẫn chưa tỉnh, người của Chu Thời Bùi đã đến bệnh viện để báo cáo tình hình.
Hắn nhìn người đứng trước cửa, khẽ giơ tay ra hiệu im lặng, cẩn thận kéo chăn đắp cho Hạ Trí trước khi đứng dậy rời đi.
Hai người trao đổi ngay trước cửa phòng bệnh. Đối phương đã báo cáo toàn bộ lời khai của tất cả nhân viên trong bệnh viện tư kia, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
Chu Thời Bùi dùng một số biện pháp đặc biệt, khiến không ai dám nói dối hay che giấu điều gì. Mãi đến khi hắn lấy được toàn bộ thông tin, cảnh sát mới chính thức vào cuộc.
Cái gọi là \”chỉnh sửa tâm lý\” của bệnh viện đó thực chất chỉ là sự tra tấn bằng phương pháp thôi miên và sốc điện, kết hợp với những biện pháp phi nhân tính khác. Nói trắng ra, họ ép buộc bệnh nhân phải thừa nhận \”lỗi sai\”, liên tục nhồi nhét vào tiềm thức của họ rằng làm như vậy là sai trái và sẽ bị trừng phạt.
Phương pháp \” sốc điện trị liệu\” mà họ nhắc đến, thực chất chính là tra tấn bằng giật điện.
Vì họ cam kết sẽ thấy kết quả chỉ trong vòng một tuần, nên ngay sau khi bị đưa vào đó, Hạ Trí đã phải chịu đựng cường độ \”điều trị\” cao gấp nhiều lần so với người khác.
Mỗi lần bác sĩ tâm lý thôi miên, họ đều đưa cho cậu một tờ giấy và cây bút. Chỉ cần Hạ Trí viết xuống cái tên \”Chu Thời Bùi\”, cậu lập tức bị trừng phạt—hoặc là bị sốc điện, hoặc là bị nhốt dưới tầng hầm không có thức ăn, nơi không có một tia sáng, phải chịu đựng suốt cả ngày. Chúng muốn bào mòn tâm lý của cậu trước khi ép cậu \”tái thiết lập\” tư tưởng.
Thế nhưng, bất kể mức độ tra tấn có tăng lên bao nhiêu, mỗi lần bị thôi miên, Hạ Trí chỉ kiên trì viết đi viết lại cái tên \”Chu Thời Bùi\” trên trang giấy.
Ban đầu, những kẻ kia còn nghĩ rằng với dạng như Hạ Trí, có lẽ không cần phải tốn quá nhiều công sức. Thế nhưng sau hàng loạt thất bại, chúng dần mất kiên nhẫn.
Chúng ấn đầu cậu xuống nước, chỉ kéo lên khi cậu gần như ngạt thở, ép cậu phải thừa nhận cái gọi là \”sai lầm\”.
Hạ Trí không nghe lời bọn chúng, thế nên tất cả các biện pháp “điều trị” mà bệnh viện dùng để đối phó với “bệnh nhân” đều được áp dụng lên người cậu. Trong suốt ba ngày, ngày nào cậu cũng phải chịu đựng những “phương pháp điều trị hiệu quả cao” đó.
Hạ Trí tự mình trốn ra ngoài. Khi bị nhốt trong phòng, toàn thân cậu đã ướt sũng.
Trong bệnh viện kia có một gã nhân viên thấy cậu xinh đẹp, nhân lúc buổi tối lén vào phòng cậu, kết quả cậu phản kháng quá kịch liệt, gã liền tức giận kéo cậu vào phòng tắm, ấn đầu cậu vào bồn tắm, khiến cậu hít thở không thông.
Thấy Hạ Trí không còn sức lực để phản kháng, gã buông lỏng cách giác, ngay lúc này Hạ Trí bỗng dùng hết sức đẩy ngã gã, đầu gã đập vào vách tường, nhân lúc gã còn đang choáng váng, cậu liền nhanh tay đập vào đầu gã vài cái, chờ đến khi gã ngất đi cậu mới nhanh chóng rời đi.