Do phải giúp đỡ tiểu cô nương kia nên tỷ đệ Lạp Lệ Sa đến trễ hơn so với quãng đường đi.
Nhà mẹ Lạp phu nhân là đệ nhất thương gia thành Tô Châu, buôn bán chủ yếu là tơ lụa còn có 1 số trà tửu quán trong thành.
Vừa vào cửa Lạp Lệ Sa đã lập tức ôm chầm lấy ngoại mẫu của mình nũng nịu
\”Ngoại mẫu con nhớ người quá\”.
Lão phu nhân ánh mắt ôn nhu cưng chiều mà xoa xoa đầu nàng, khẽ khàng trách mắng
\”Quỷ nha đầu chỉ giỏi nịnh bợ ta\”
Nàng còn chưa kịp trả lời đã nghe bên cạnh lão nhân gia hắn giọng ho khan vài tiếng.
Nàng cười thật tươi mà đi đến ôm trụ lấy cánh tay ngoại công ra vẻ nịnh nọt
\”Ngoại công từ lúc cháu đến người còn không để ý đến cháu\”
Cao lão gia nhìn nàng hiếp mắt nhưng môi vẫn không giấu được mà nở nụ cười
\”Cháu không để ý đến ta chỉ lo thân cận ngoại mẫu, bây giờ còn trách ngược lại ta\”.
Lạp Bảo đứng 1 bên bất đắc dĩ mà bị bỏ quên.
Nhưng mà thôi cũng đã quen, từ nhỏ đến lớn Lạp nhị công tử luôn bị tỉ tỉ chiếm hết sủng ái.
1 phen ông cháu tình thâm xong, cả 4 người mới vào trong đại sảnh.
Do Cao gia là gia tộc lớn, Cao lão gia là dòng chính huynh đệ rất đông, tuy vậy ông và phu nhân chỉ có duy nhất 1 nữ nhi Cao Hiếu mẫn cũng là mẫu thân của tỷ đệ Lạp Lệ Sa.
……………….
Tô Châu là vùng đất hữu tình non xanh nước biếc.
Đặc biệt nữ nhi giang nam nổi tiếng xinh đẹp hiền hậu, Đại hội võ lâm 5 năm 1 lần thu hút rất nhiều anh hùng võ sĩ đến tụ tập.
Dù là còn cách tận nửa tháng mới diễn ra nhưng từ sớm đã có rất đông người đến đây tụ họp, làm sung túc thêm nơi thành trì giàu có này.
Công chúa Thái Anh và tiểu Nguyệt đến 1 khách điếm ở ven hồ Tô Châu, nơi đây khá lớn và
Thông thoáng.
Hai người vừa bước vào đã thu hút rất nhiều ánh mắt, khách trọ ở đây đại da số là người trong giang hồ cho nên vừa nhìn có thể nhận ra Thái Anh cũng là người tập võ.
Cộng thêm bọn họ chưa thấy tên nam nhân nào da dẻ lại trắng đến thế, gương mặt tuấn tú xinh đẹp còn hơn nữ tử.
2 người bọn họ thuê 2 phòng cạnh nhau, từ cửa sổ có thể nhìn thấy được phong cảnh con phố buôn bán bên dưới và cả hồ Tô Châu.
Tiểu Nguyệt căn dặn tiểu nhị mang nước và khăn mặt đến phòng, sau đó chuẩn bị thêm thùng tắm và nước ấm trong phòng.
\”Công chúa người đi đường vất vả rồi, đợi lát nữa tiểu nhị mang nước đến có thể tắm rửa rồi nghĩ ngơi\”.
Thái Anh đang ngồi nhìn con đường tấp nập người bên dưới đưa lưng về bên này, nàng chớp hạ mi mắt cũng không xoay người mà trả lời tiểu Nguyệt
\”Ta biết, muội cũng về phòng mà nghĩ ngơi đi\”
Âm thanh mềm nhẹ khẽ chọc lòng người của nàng làm tâm tiểu Nguyệt ấm lên, công chúa nhà nàng luôn là rất thiện lương.


